“Giản Lê, con đang muốn ăn đòn đúng không?”
Vương Mộng Mai cả buổi sáng bán không được mấy cái bánh nướng, vốn đã đầy bụng bực bội. Giờ lại thấy Giản Lê đem hột vịt muối của bà lấy ra rồi còn bày lên quầy, lửa giận lập tức tìm được chỗ phát.
Giản Lê chỉ cười hì hì. Nếu là kiếp trước, chắc giờ này cô đã chui tọt vào chăn khóc rấm rứt. Nhưng đời này đã sống lại một lần, cô sớm nhìn thấu cái vẻ “dữ dằn bề ngoài” của mẹ mình chỉ là hư trương thanh thế.
Mắng thì cứ mắng, chứ Vương Mộng Mai là người tuyệt đối không đánh con. Mà điều đó trong khu đại viện này là chuyện cực kỳ hiếm. Phải biết, cha mẹ nơi đây đánh con không những không bị chê trách mà còn được khen là “gia giáo nghiêm khắc”, “dạy dỗ tốt”.
Còn Vương Mộng Mai, mắng to đến long trời lở đất, nhưng ngón tay cũng chưa từng chạm vào con một cái. Bà thường nói một câu:
“Đánh hư rồi còn phải dắt đi bác sĩ, phí tiền vô ích!”
Cái kiểu thương con của bà kín đáo và vụng về đến mức đời trước, mãi đến khi Giản Lê qua tuổi 25 mới bắt đầu hiểu ra.
Hiện tại… Giản Lê ôm lấy cánh tay mẹ, giở giọng nũng nịu đến mức khiến người ta nổi da gà:
“Mẹ ơi, hột vịt muối mẹ làm… ngon lắm! Hay là… mình thử bán xem sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play