Thẩm Lương tháo giúp Thiệu Khâm Hàn mấy nút áo, thuận tay định cởi luôn áo sơmi cho anh, nhưng lại cảm thấy không ổn lắm, đành ngập ngừng thu tay lại.
“Anh... tự mình cởi đi.” Thẩm Lương nghiêng đầu sang chỗ khác, trong lòng hơi có cảm giác kỳ quái.
Thiệu Khâm Hàn liếc mắt nhìn hắn, rồi chậm rãi cúi đầu, sột soạt mấy cái, cởi sạch quần áo, ngập ngừng một chút mới tiện tay vứt qua bên.
“Được rồi...” Thiệu Khâm Hàn nhỏ giọng nói.
Thẩm Lương nghe thấy giọng anh bé như muỗi kêu, tai khẽ động, rồi quay người lại. Hắn đưa tay lấy vòi sen từ trên cao xuống, chỉnh nhiệt độ, sau đó mới xối nước lên người Thiệu Khâm Hàn.
“Rào ——”
Hai người lập tức ướt đẫm. Khác biệt duy nhất là Thẩm Lương vẫn mặc quần áo, còn Thiệu Khâm Hàn thì không mảnh vải che thân.
Thoạt nhìn... có vẻ hơi bất công.
Thiệu Khâm Hàn lau mặt, hỏi: “Sao cậu không cởi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play