Thái tử chú ý đến chiếc hộp đen trong tay Sở Hi Niên, nhưng cũng không quá để tâm, thuận miệng hỏi: “Đây là thứ gì?”
Tạ Kính Uyên đoán cái hộp này có thể là vật do nữ tặc kia trộm tới, thầm nghĩ không hiểu Sở Hi Niên làm sao lại nhiều chiêu trò như vậy, đến mức người khác bị hắn bán đứng rồi mà vẫn nói hắn tốt.
Sở Hi Niên vẫn giữ thần sắc bình tĩnh, không chút để ý, mỉm cười đáp: “Chẳng có gì, chỉ là bảo bối bị mất của phủ Binh Bộ thượng thư thôi.”
Lời vừa dứt, như sấm nổ bên tai, Thái tử một phen suýt ngã khỏi ghế, kinh ngạc hỏi: “Ngươi nói đây là cái gì?!”
Tạ Kính Uyên cau mày, đứng bên cạnh lặp lại: “Nghe không rõ sao? Là đồ bị mất trong phủ Tần Đạo Viêm.”
Sự việc dù đã trải qua hết sức ly kỳ, nhưng Sở Hi Niên vẫn đại khái kể lại cho Thái tử nghe một lần, chỉ thay đổi đôi chút chi tiết, nói chiếc hộp là do Thiên Thiên tự phát hiện. Cuối cùng, đoan trang cầm chiếc hộp đen nói: “Tần Đạo Viêm giấu toàn bộ mật thư với người khác bên trong, chắc chắn có nhược điểm. Điện hạ chỉ cần chờ thời cơ thích hợp, trình lên trước mặt Thánh Thượng, tất sẽ lập được công lớn."
Hắn vẫn chưa chính thức đầu nhập dưới trướng Thái tử, bỗng nhiên chấp tay nhường công lao, làm người ta không khỏi ngạc nhiên. Lời vừa nói, không khí trong thư phòng lập tức trở nên ngưng trệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT