Tần Đạo Viêm hiện là Hữu vệ tướng quân, kiêm Binh Bộ Thượng thư. So với những năm tháng tuổi trẻ, nay hắn ở triều đình đã thu liễm rất nhiều mũi nhọn, hiếm khi ra tay trực tiếp, phần lớn thời gian chỉ ẩn mình phía sau màn, âm thầm quạt gió thêm củi.
Phủ đệ của hắn từ bên ngoài nhìn vào chẳng có gì đặc biệt, nhưng nội thất bên trong lại hết sức tinh tế. Cột nhà, mái ngói, đường hoa đều trang trí bằng văn họa vượt xa phẩm cấp quan chức của hắn. Hành lang viện trồng đầy vu hoa quý hiếm, cánh hoa trắng tinh như tuyết, chỉ cần gió nhẹ thổi qua là bay đầy trời, tựa như tuyết lặng rơi xuống nhân gian.
Mỗi tiểu viện trong phủ đều có người tuần tra. Những người này nam nữ đều có, không phải hộ vệ, cũng chẳng phải nô bộc, mà là nghĩa tử, nghĩa nữ do Tần Đạo Viêm thu nhận, ai nấy võ công không tầm thường.
Thiên Thiên nấp trong bóng tối, thầm đánh giá: những người này thật khó đối phó. Nàng tuy có chút dao động muốn lui, nhưng lại không muốn bị kẻ họ Sở kia coi thường. Thế là vận dụng công pháp đặc biệt ẩn thân, tung người nhảy lên mái nhà như chim én, động tác gọn gàng nhẹ nhàng, không một ai phát hiện.
Nàng lần theo tìm được chỗ ở của Tần Đạo Viêm, khẽ vén một góc ngói mái, nhìn xuống thì thấy hắn đang chép lại tấu chương. Dưới ánh nến mờ vàng, lờ mờ có thể thấy tóc bên mai hắn đã điểm sương.
Đúng lúc này, cửa ngoài vang lên tiếng gõ khẽ, kèm theo một giọng nữ:
“Bẩm nghĩa phụ, Tần Song đã trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play