Quảng Bình tiểu quận vương mời Thái tử tham dự yến tiệc, kỳ thực chỉ là nể mặt thân thích mà khách sáo cho có. Chẳng ngờ Thái tử lại không xem mình là người ngoài, lần nào cũng đích thân đến dự. Thái tử vừa xua tay ra hiệu cho người xung quanh bình thân, vừa thân thiết vỗ vai Tiểu Quận vương rồi sải bước đi vào trong.
Khi đi ngang qua bên cạnh Sở Hi Niên và Tạ Kính Uyên, Thái tử chỉ thuận miệng chào một câu, hoàn toàn không giống thái độ thân mật khi ở phủ đệ.
Sở Hi Niên nhìn bóng dáng Thái tử khuất dần, hơi trầm ngâm. Trong lòng thầm nghĩ Thái tử tuy thường ngày nóng nảy bốc đồng, nhưng chung quy vẫn còn đôi chút tâm cơ, biết làm ra vẻ đoan chính, giữ thể diện bề ngoài.
Tuy ai nấy đều rõ Tạ Kính Uyên là người phe Thái tử, nhưng thái tử công khai kết giao với triều thần cũng chẳng phải chuyện hay, dễ bị mang tiếng kết bè kết đảng. Nếu Ngự sử dâng tấu, hôm sau tấu chương buộc tội sẽ chất đầy long án.
Hôm nay trong tiệc có quá nhiều người, nhiều tai nhiều mắt, trên danh nghĩa vẫn nên giữ khoảng cách cho phải đạo.
Tạ Kính Uyên đối với kiểu tụ họp thế này vốn không ưa, khoé môi hơi nhếch như giễu cợt, cảm thấy đám sĩ tử ngâm thơ kia chẳng khác nào bầy ngỗng trắng trong hồ rướn cổ mà kêu, khá buồn cười.
“Tướng quân, đi thôi, yến tiệc bắt đầu rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play