Sở Hi Niên nhìn thấy Sở Tiêu Bình bước đến gần mình, chân hơi chững lại một nhịp, trong lòng hiểu rõ hành động vừa rồi của mình đã khiến đối phương sinh nghi. Nhưng hắn không chủ động lên tiếng, chỉ im lặng chờ Sở Tiêu Bình đặt câu hỏi.
“Tam đệ… ngươi… sau khi mất trí nhớ đúng là thay đổi rất nhiều.” Sở Tiêu Bình trong lòng đầy nghi hoặc, không biết nên hỏi từ đâu, đành thốt ra câu nói mang theo cảm xúc phức tạp.
Sở Hi Niên chớp mắt một cái, rồi nói: “Đúng vậy, kỳ thật mấy chuyện lúc trước ta cũng không nhớ rõ lắm.”
Sở Tiêu Bình chung quy vẫn cố kỵ nơi đây là phủ của Tạ Kính Uyên, sợ dẫn tới nghi ngờ nên cũng không nói quá nhiều với Sở Hi Niên. Hắn chỉ dặn dò:
“Thân mẫu rất lo lắng cho ngươi. Chỉ cần chứng minh chuyện này không liên quan đến ngươi là tốt rồi. Mấy ngày nay ngươi ở phủ Tướng quân sống thế nào?”
Sống thế nào ư?
Trong toàn bộ phủ Tướng quân, người duy nhất không thể chọc vào chính là Tạ Kính Uyên. Nhưng hắn cũng không chủ động tìm việc, phần lớn thời gian đều ở yên trong phòng, thân thể suy nhược, ít khi lộ diện. Cho nên mấy ngày qua, kỳ thực cuộc sống của Sở Hi Niên cũng không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT