Tấm vải bố trắng tung lên không trung, dính đầy bùn đất và vết máu, dưới ánh mặt trời càng thêm thê thảm, như một cánh diều đứt dây rơi lả tả xuống đất. Thi thể bị che khuất rốt cuộc cũng hiện ra trọn vẹn, khiến người ta không khỏi hít sâu một hơi lạnh.
Cửu Nương – hoa khôi danh chấn Ôn Hương Lâu, người người ca tụng vừa có sắc vừa có tài. Làn da trắng như tuyết, môi son như chu sa, từng khiến không biết bao nhiêu công tử quyền quý quỳ gối dưới váy. Vậy mà giờ đây lại nằm ở đây, chết một cách bi thảm như thế.
Nàng lẳng lặng nằm trên cáng, đôi mắt vẩn đục vô thần, nhìn thẳng lên trời xanh, trống rỗng đến đáng sợ. Khuôn mặt vì thi thể mục rữa mà biến dạng, những mảng đốm xanh đen loang lổ, bụng rách toạc, máu thịt bầy nhầy, tuy đã qua xử lý nhưng vẫn không ngăn được ruồi nhặng bay đầy, mùi hôi tanh xộc thẳng lên mũi.
Bộ váy dài tay rộng màu xanh vẽ mẫu đơn đã thấm đẫm máu, rách nát không ra hình dạng, như tấm lụa tơi tả bị giày xéo.
Tiếng kinh hô vang lên không dứt, có kẻ sợ đến không dám nhìn, có kẻ lại vừa sợ vừa tò mò, không nhịn được vạch tay len lén liếc mắt. Con người vốn là giống loài mâu thuẫn, khi lòng hiếu kỳ lấn át nỗi sợ hãi, họ sẵn sàng đối mặt với cả cảnh tượng tàn khốc nhất.
Ngay cả Sở Tiêu Bình cũng không khỏi nghiêng đầu tránh đi, sắc mặt khó coi.
Ngược lại, người bình tĩnh nhất chính là Sở Hi Niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT