Dư Ngân Các là nơi được canh phòng nghiêm ngặt nhất trong phủ Tướng quân, ngoại trừ chỗ ở của Tạ Kính Uyên. Đêm nay ánh trăng mờ ảo, mái ngói lưu ly lấp loáng ánh sáng lạnh lẽo. Trên mái hiên tứ giác, tượng thú tiên nhân hướng về trăng mà vọng, song chỉ có thể lưu lại một bóng đen sắc nhọn như vết cắt in trên nền trời.
Cửu Dung nhạy bén ngửi thấy chút mùi lạ. Hắn siết chặt bội kiếm bên hông, không mệt mỏi tuần tra qua lại nơi cửa vào. Nhưng lúc này, không biết phát hiện điều gì, hắn đột ngột dừng bước, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, nhặt lấy một hòn đá, mạnh mẽ ném thẳng lên ngọn cây phía đông.
“Bộp ——”
Trong màn đêm yên tĩnh có vật gì đó rơi xuống đất, động đậy hai cái rồi bất động. Vệ binh lập tức chạy đến xem xét, chỉ thấy một con dạ tước rơi xuống, đôi cánh còn run rẩy chưa dừng: “Đại nhân, là một con chim chỉ tước.”
Cửu Dung lạnh giọng: “Tiếp tục tuần tra.”
Tạ Kính Uyên hạ tử lệnh: kẻ không phận sự, dám bước vào Dư Ngân Các nửa bước — giết không tha.
Bất kể là người hay súc sinh, trong mắt Cửu Dung đều chẳng có gì khác biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play