Thời tiết càng ngày càng oi bức, chỉ ngồi trong thư phòng đọc sách cũng khiến mồ hôi ướt đẫm y phục.
Thiệu Minh Hằng mấy ngày qua phá lệ bình an, bởi Cố Hương Quân dường như quên mất sự tồn tại của nàng, liên tục mấy ngày không tìm nàng gây phiền toái, khiến nàng cảm thấy thích thú.
Thư từ Lĩnh Nam gửi đến, đại ca vốn từ trước đến nay viết thư cẩn thận, tỉ mỉ, nhưng lần này nét bút lộ rõ vẻ vội vàng, hấp tấp. Không chỉ số lượng chữ giảm đi, mà cuối thư còn vương vài giọt mực, hoàn toàn không phải phong thái nhất quán của đại ca.
Trừ phi hoàn cảnh nơi đại ca đang ở khiến hắn bất an, hoặc cảm nhận được uy hiếp.
Thiệu Minh Hằng cầm bức thư đọc đi đọc lại nhiều lần, càng xem càng cảm thấy hoảng loạn bất an. Cố Vân Đình tuy đã hứa sẽ hỗ trợ xử lý sự vụ ở Lĩnh Nam, nhưng lần này hắn rời đi quá vội, chưa kịp an bài người thay thế, mà ngày hắn trở về còn cách một khoảng thời gian. Đại ca liệu có thể chờ đến lúc đó?
Nàng không thể lấy tính mạng đại ca làm tiền cược, nàng phải chuẩn bị thêm một bước.
Thân La mang theo vài món trang sức bước ra, vừa thấy Thiệu Minh Hằng liền trao hết cho nàng. “Ta không tiện lấy bạc, e rằng phụ mẫu sẽ phát hiện, nhưng những món trang sức này đều là của ta. Chuỗi ngọc trai vàng mười này, dù sao ta cũng không thích hợp đeo, nhưng có thể bán được giá tốt. Còn hai bộ ngọc phỉ thúy này, nghe nói là loại băng chủng lão hố, ta còn nhỏ, chưa dùng đến. Ngươi cứ đem bán hết, số bạc này cộng lại hẳn là đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play