Edit Ngọc Trúc

Mục Dao… Hắn nguyên chủ ở Học viện Tổng hợp Thần Phong luôn có thành tích xuất sắc, điểm lý thuyết chiến đấu cũng rất cao. Nhưng thực chiến thì… mỗi lần ra sân đều như thể một đám mây thấp là là bay qua. Đối với bản thân hắn mà nói, tuy đã quen với thân thể này, nhưng chưa từng thực sự đánh nhau, ai biết lúc va chạm thật sự, đổ máu thật sự sẽ thế nào chứ.

Mục Dao thở dài. Hắn muốn mang theo quá nhiều đồ, cuối cùng đành phải lọc bớt đi. Các loại hạt giống nông nghiệp, quần áo, sách vở, gia vị linh tinh… gom góp lại thành ba túi lớn. Còn lại… Hắn đã nói rõ với Hùng lão sư, chờ hắn ổn định ở hành tinh Barbarian rồi sẽ tìm cách liên hệ với học viện, lúc đó cần gì thì viện sẽ gửi qua.

Còn mấy bạn học khác, vừa nghe tin Mục Dao muốn đến Barbarian thì một đám lập tức sục sôi cảm xúc. Có người hỏi hắn có phải bị Hiệp hội Giáo dục ép buộc, có người nói chắc chắn Hiệp hội đã nhận được lợi ích gì đó. Đến khi nghe hắn nói là tự nguyện, lại nhao nhao khen ngợi: “Không hổ là học bá lừng danh của Thần Phong học viện ô ô ô!” “Cố lên nhé, nhất định phải giành được trái tim Barry an!” Mục Dao nói hắn thiếu vật tư, có lẽ sẽ cần viện trợ. Đám bạn học chất phác này chẳng ai thoái thác, ngược lại còn nói hắn cần gì cứ đưa danh sách, chỉ việc chìa tay nhận lấy.

Mục Dao bị họ nói đến cảm động không thôi, vác ba túi lớn lên lưng, đi đến cửa lên tàu bay, còn ngoảnh lại vẫy tay: “Các đồng chí, ta đi đây!”

Các bạn học cũng vẫy tay theo: “Thuận buồm xuôi gió!” Sau đó liền ngơ ngác thảo luận: “Đồng chí? ‘Đồng chí’ là có nghĩa gì? Có phải là cùng chí hướng không?”

Mục Dao: “……” Lỡ miệng thôi mà!

Hành tinh Barbarian thật sự rất xa.

Mục Dao là khi đang trên tuyến đường giao thông tuần tra mới thấm thía sâu sắc điều này. Từ hành tinh Thần Phong không có đường bay thẳng đến Barbarian, trước hết hắn phải đi tàu bay Thần Đông số 1 đến hành tinh Milin, sau đó mới đi tiếp một chuyến tàu bay hệ Mật Nãi hướng đến hành tinh Thương Mậu. Nhưng đến Thương Mậu rồi thì… Mục Dao tra mạng rất lâu, mới phát hiện tuyến bay dân dụng duy nhất đến Barbarian đã bị hỏng từ sáu, bảy năm trước.

“Nhưng dân bản địa nói họ biết cách đi Barbarian, mong mọi người đừng lo lắng.”

“Thương Mậu quả thực có đủ tài lực dồi dào để tự xây dựng một tuyến bay tư nhân đến đó.”

Mục Dao vô cùng vất vả mới tìm được một bài viết liên quan đến hành tinh Barbarian trong các tin tức về Thương Mậu. Tác giả là một phóng viên du lịch tinh tế, hắn tra thử danh tiếng tờ “Du Lịch Tinh Tế Nhật Báo”, phát hiện đây là một trong những tờ báo có uy tín hàng đầu đế quốc… Ừm, có vẻ đáng tin?

Thế là hắn bắt đầu hành trình đến hành tinh Milin.

Milin là một hành tinh nông nghiệp nổi tiếng trong tinh hệ, nơi này có hai đặc sản lớn: dây mật và cây sữa. Khi đội thám hiểm đế quốc lần đầu hạ cánh lên hành tinh màu mỡ, xinh đẹp này, họ từng tưởng rằng mình đã đến thiên đường cổ tích trong truyền thuyết. Dây mật và cây sữa đan xen quanh nhau, mật ngọt màu vàng kim đầy sinh lực tuôn trào như dòng suối trên lòng bàn tay. Còn cây sữa thì giống như những bình hoa khổng lồ vươn lên trời xanh, vào mùa thu hoạch chỉ cần khoét một lỗ nhỏ trên thân là sữa sẽ trào ra cuồn cuộn, thơm mát, giàu protein.

Dựa vào hai loại đặc sản này, hành tinh Milin từng cực kỳ phát triển một thời gian dài, ngày càng có nhiều người định cư, đổ xô vào khai thác dây mật và cây sữa. Cuộc sống tốt đẹp ấy dường như kéo dài bất tận.

“Cho đến khi nhiều khu vực nông trường ban đầu bị chuyển thành khu dân cư và khu du lịch. Để phát triển du lịch, chính quyền vay vốn hàng loạt, tài chính sụp đổ. Năm mươi năm trước, Milin phá sản. Về sau tuy một số khu du lịch dần hồi phục, nhưng không thể so được với thời kỳ hoàng kim rực rỡ năm xưa.”

Bài viết về hành tinh Milin kết thúc như vậy.

Mục Dao: “……”

Quá… quá thực tế. Đến mức hắn cũng không biết nên bắt đầu phun tào từ đâu…

Hắn đi trên một chiếc tàu bay hành khách tốc độ chậm rất bình thường, trên tàu có khoang phổ thông, khoang thư giãn, và khoang ăn uống. Vé phi cơ dường như không được tính theo đầu người mà theo số ghế ví dụ một người quá béo cần hai chỗ thì phải trả tiền hai ghế.

Phi cơ cũng có nhân viên kiểm vé, họ sẽ kiểm tra xem hành khách có trốn vé hay không.

Ngồi cạnh hắn là một thanh niên có vẻ là học sinh, người này không nhịn được hỏi viên kiểm vé cao lớn đang đi tới: “Giờ chẳng phải đều dùng robot kiểm vé rồi sao?”

Viên kiểm vé cao to, cơ bắp gần như làm rách cả đồng phục, lại cười hòa nhã: “Một số việc robot không xử lý được.”

Việc gì mà robot không xử lý nổi?

Mục Dao cùng chàng thanh niên kia đều tò mò nhìn anh ta. Viên kiểm vé bước thẳng đến trước mặt một hành khách mã tộc thú nhân có cái đuôi rất to: “Thưa ngài, xin đưa vé tàu bay của ngài.”

Thú nhân mã tộc rút ra một vé.

Viên kiểm vé lễ phép chỉ ra: “Thưa ngài, cái đuôi của ngài chiếm hai chỗ, ngài lẽ ra phải mua ba vé.”

Mã tộc thú nhân liếc anh ta bằng nửa con mắt. Viên kiểm vé vẫn mỉm cười. Mã tộc thú nhân đứng dậy, mắng một câu gằn giọng, cái đuôi phía sau cũng bực bội quất qua quất lại. Lúc này Mục Dao mới nhận ra người này rất cao, ít nhất cũng hơn hai mét… Có khi còn cao hơn cả Hùng lão sư.

Khi hắn tưởng viên kiểm vé sẽ đi gọi trợ giúp thì bất ngờ anh ta ra tay!

Đôi tai ép ngược về sau, cái đuôi rậm dựng ngược, anh ta tung một cú đấm nhanh gọn vào bụng mã tộc thú nhân!

Tên thú nhân lập tức tái mặt, đau đến mức ngồi sụp xuống.

Viên kiểm vé nhanh chóng kẹp tay hắn ra sau, không cho phản kháng, “mời” người kia đi mua vé bổ sung. Trước khi rời đi còn quay đầu nháy mắt với Mục Dao: “Ngài thấy không, luôn có những hành khách như thế, đúng không?”

Mục Dao: “……”

Hắn không hiểu lắm, nhưng thực sự bị chấn động… Không thể trách được, ký ức của nguyên chủ phần lớn chỉ quanh quẩn trong cô nhi viện và Học viện Thần Phong. Dù từng có thực tập, cũng chỉ ở nhà trẻ bình thường, rất khó nhìn thấy những… cảnh đời như thế này…

Ngược lại, cậu thanh niên ngồi cạnh lại lẩm bẩm một câu: “Tên mã tộc kia đúng là ngốc, nếu hắn nói ‘Phi cơ không kín chỗ, tôi cũng đâu chiếm chỗ của ai khác’ thì lúc mua vé bổ sung có thể được giảm nửa giá.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play