Năm tôi mười chín tuổi, chàng trai tôi yêu gặp tai nạn.
Cậu ấy nhảy từ cửa sổ trên tầng thượng xuống.
Kèm theo tiếng kính vỡ văng tung tóe, cậu ta như một con chim trắng bị thương, nặng nề rơi xuống đất.
Thế rồi, khi cậu ấy đã trở thành người thực vật được ba năm…
Tôi lại nhận được một tấm thiệp mời đến từ quá khứ.
Trên tấm thiệp giấy màu đen ánh vàng, nét chữ quen thuộc của cậu phảng phất sắc đỏ như máu:
[Yêu tôi không? Vậy thì đến đây đi.
Tìm tôi, gọi tên tôi, cứu rỗi tôi.]