Một câu nói của Tô Thanh Mi khiến bầu không khí trong sân tức khắc đông cứng lại.
Tô Hồng Hạnh nước mắt lưng tròng, đôi mắt đỏ hoe như sắp khóc:
“Chị à… sao chị có thể nói em như thế? Chuyện sai trái là do cha mẹ gây ra, sao chị cứ nhất quyết đổ hết tội lỗi của họ lên đầu em?”
Lời còn chưa dứt, Lý Tuyên đã bước lên, vẻ mặt đầy bất mãn, lập tức đứng ra bảo vệ bạn gái nhỏ của mình:
“Tô Thanh Mi, Hồng Hạnh nói đúng. Cậu lúc nào cũng hung hăng như thế, cảm thấy có gì thú vị à?”
Anh ta ngẩng cao đầu, giọng đầy tự tin: “Tôi biết… Cậu vẫn luôn để bụng chuyện tôi chọn Hồng Hạnh mà không chọn cậu. Nhưng cậu không cần phải làm khó cô ấy, cố gắng thu hút sự chú ý của tôi như thế đâu.”
Một câu nói khiến Tô Thanh Mi muốn cười mà không cười nổi. Đúng là loại người tự luyến đến mức vô phương cứu chữa.
Cô nhíu mày, dứt khoát buông một câu sắc như dao:
“Cậu có ruột thẳng đến não thì cũng không cần kéo thẳng qua miệng như vậy chứ? Nghe mà buồn nôn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT