Ở kiếp trước, khi nhóm trí thức mới chân ướt chân ráo đến khu tập thể, đám trí thức cũ đã được đại đội trưởng thông báo từ trước.
Bọn họ biết hôm nay sẽ có người mới đến, tuy đại đội trưởng không nói rõ phải để phần cơm tối cho họ, nhưng Hạc Đại Sơn vẫn nghĩ rằng những việc như vậy không cần dặn cũng biết.
Nào ngờ đâu chính kẻ mang dáng vẻ như người tốt ấy lại lên tiếng đề nghị, Trương Vệ Quốc viện cớ nói sắp đến mùa thu hoạch, lương thực ai nấy đều eo hẹp, có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm.
Anh ta còn nói mấy người mới đến chắc chắn sẽ mang theo đồ ăn, không cần lãng phí lương thực của mọi người làm gì. Đám thanh niên trí thức cũ nghe vậy, cũng gật đầu đồng tình.
Trương Vệ Quốc vốn là kẻ giỏi thao túng tâm lý đám đông để xây dựng uy tín lãnh đạo của anh ta.
Nhà anh ta cũng chẳng khá giả gì, vì thế anh ta luôn muốn nhân dịp này dò xét xem đám người mới có mang theo gì thứ ngon, từ đó đánh giá hoàn cảnh gia đình, rồi sau này tiện bề lợi dụng.
Hơn thế nữa, đây cũng là cách để “dằn mặt” đám trí thức mới đến.
Ở kiếp trước, nhóm người kia hoàn toàn không chuẩn bị đồ ăn.
Hai chị em Tô Thanh Mi lúc đó cũng chẳng mang theo bao nhiêu tiền, chỉ còn vài chiếc bánh ăn dở từ lúc còn trên tàu, cứng ngắc, khô khốc. Những thanh niên trí thức khác cũng không khá hơn là bao, đồ ăn đều là loại tầm thường, không đáng nhắc đến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT