Sau khi Vương Ái Liên nói xong, Cao Viễn như tượng đá, đứng đờ đẫn một chỗ, rất lâu không nhúc nhích.
Trong khi đó, Lâm Như Hải với bản tính háo sắc của mình thì không giấu được, đôi mắt sắc lẹm của anh ta đang nhìn chằm chằm một cách đầy kiếm nhã vào mấy cô gái bên kia.
Phải nói, ở vùng quê hẻo lánh thế này mà gặp được nhiều cô gái xinh đẹp như vậy thì quả thật là điều hiếm có.
Lại nói về hai chị em nhà họ Lâm, Lâm Như Hải không hề xa lạ với họ.
Đặc biệt là với Lâm Vân Thanh, từ nhỏ cô đã cố ý giữ khoảng cách với anh ta, như thể anh ta là một con quái vật đáng sợ vậy.
Lý do rất đơn giản, Lâm Vân Thanh từng thẳng thắn nói rằng cô sợ khỉ đột, và mỗi lần nhìn thấy Lâm Như Hải, cô đều vô thức liên tưởng anh ta với hình ảnh con vật đáng sợ đó.
Còn về Lâm Uyển, nhớ lại lúc cô khoảng mười hai, mười ba tuổi, bọn trẻ trong khu đại viện tụ tập chơi với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play