Vương Tư Điềm nghe thấy những lời đó bỗng như bị chạm đến một ký ức nào đó, cô nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi bất chợt nhận ra điều gì đó. Cô liền đưa tay vào trong chiếc giỏ tre ở phía sau lưng.
Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng cô cẩn thận lấy ra một chiếc hộp gỗ dài.
Chiếc hộp tuy đã hơi cũ, nhưng trên bề mặt vẫn còn rõ những vết chạm khắc tinh xảo.
Vương Tư Điềm dùng hai tay nâng hộp gỗ lên, đưa cho Tô Thanh Mi với ánh mắt vừa mong đợi vừa có chút không chắc chắn:
“Chị Thanh Mi, đây là vật mà chú hai của em để lại. Trước kia, ông ấy thường xuyên lên núi hái thuốc. Em không biết bên trong có gì, có dùng được cho chị không, chị xem thử đi.”
Kể từ khi nhận được chiếc hộp này, Vương Tư Điềm chưa từng mở nó ra.
Cô bé nhớ rõ khi chú hai đưa hộp cho cô, ông đã dặn dò nghiêm túc rằng nếu mai này nhà nghèo túng đến mức không còn gì để ăn, chỉ cần mang chiếc hộp này lên núi hái thuốc rồi bán đi, thế là có thể sống qua ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT