Cố Vân Châu hít sâu một hơi, rồi nhẹ giọng nói:
“Đứa cháu trai đó của ông, năm ông gặp chuyện thì đã được gửi nhờ cho người ta nhận nuôi rồi. May mắn là dạo trước Tiểu Hạc có tới thăm, nói rằng thằng bé hiện đang phục vụ trong quân đội ở thủ đô, nghe vậy ông cũng yên tâm phần nào.”
Nói đến đây, ánh mắt ông Cố chợt sáng lên, như thể chỉ cần nhắc đến đứa cháu trai kia, trong lòng ông liền tràn ngập hy vọng và ấm áp.
Nghe đến đó, trong đôi mắt của Tô Thanh Mi khẽ ánh lên tia nghi hoặc, hàng lông mày mảnh khảnh cũng hơi chau lại, tựa như mặt hồ yên ả bị gió lướt qua, khẽ gợn những làn sóng nhỏ.
Cô im lặng một lúc, rồi như đã hạ quyết tâm, khẽ mấp máy môi thì thầm bằng ý thức:
“Tư Tư, giúp chị tra thử xem huyện Phượng Hoàng rốt cuộc nằm ở đâu? Không hiểu sao nghe cái tên ấy lại thấy quen tai vô cùng.”
Ngay khi lời thì thầm vừa dứt, không gian xung quanh như lặng đi trong thoáng chốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play