“Hai người giỏi như vậy, xem ra sau này tôi phải bám chặt lấy hai đại thần mới được rồi!” Lâm Vân Thanh cười hì hì nói, ánh mắt đầy ngưỡng mộ nhìn hai chị em.
“Dĩ nhiên rồi!” Tô Thanh Ngọc kiêu hãnh đáp lại, khuôn mặt đầy tự tin và tự hào. Trong lòng cô, chị gái luôn là người tài giỏi nhất, gần như không có gì là không làm được: “Chị tôi mới thật sự lợi hại đó, hi hi.”
Nói rồi, cô cầm mấy cây nấm đang phơi ngoài sân lên, dự định mang đi rửa lại một lần nữa. Đúng lúc ấy, ngoài cổng vang lên tiếng gõ cửa.
Cả ba cô gái đồng loạt quay đầu nhìn ra, thấy Vương Tư Điềm đang lúng túng đứng ở cổng, tay nắm chặt lấy em trai nhỏ, ánh mắt có chút ngại ngùng.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, lại đây giúp chị một tay đi. Biết rửa nấm không?” Tô Thanh Mi nhìn hai đứa trẻ gầy nhom như mấy con búp bê đầu to, liền lên tiếng.
“Biết ạ, em biết làm!” Cô bé ngoan ngoãn gật đầu, rồi dắt em trai chạy nhanh đến chỗ Tô Thanh Ngọc, đón lấy cái chậu vừa mới hứng được nửa chậu nước.
Cô bé ngồi xổm xuống, cẩn thận nhặt từng cây nấm bên cạnh bỏ vào trong chậu. Một lúc sau như sực nhớ ra điều gì đó, cô bé ngẩng lên, khuôn mặt còn lấm lem bụi đất, ngước nhìn Tô Thanh Ngọc tò mò hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT