Gian xảo quá! Khi Diệp Thanh Thanh ôm bức họa cuộn tròn, lấy đó làm cớ đến phủ Yến Vương thì bên trong phủ, Yến Vương lại vừa đúng lúc đang nói đến chuyện này với Diêu Trì.
“Ta không nghe lầm chứ? Vương gia vừa nói... là ‘Đắc Đạo Thăng Thiên Đồ’?”
Sau mấy ngày nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, vết thương của Diêu Trì đã khá hơn nhiều, không còn phải nằm liệt giường. Lúc này cô nửa nằm tựa vào giường, làn da trắng như tuyết, vóc dáng yểu điệu, ánh mắt đẹp khẽ nhướng, nhìn về phía Yến Vương đang ngồi mép giường với chút ngạc nhiên.
Yến Vương híp mắt nhìn nàng, cảm thấy người trước mặt như yêu tinh hút tinh khí của nam nhân, khóe mắt đuôi mày hễ nhúc nhích là toát ra phong tình câu hồn đoạt phách.
Ánh mắt hắn sâu thẳm, thong thả trả lời: “Không sai. Bức tranh cuộn hôm trước nàng đưa ta xem, người vẽ có tay nghề không tồi. Vạn Thọ Tiết sắp đến, bản vương muốn mời người đó vẽ một bức ‘Đắc Đạo Thăng Thiên Đồ’ để dâng tặng Hoàng thượng.”
Diêu Trì: “…”
Cô đương nhiên đã nghe qua việc đương kim Hoàng thượng đắm chìm tu tiên không dứt, nếu tặng một bức “đắc đạo thăng thiên”, đúng là gãi đúng chỗ ngứa. Chỉ là… cái tên này, sao cô cứ cảm thấy có mùi như đang nguyền rủa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play