Đối với chuyện đạo diễn quyết định nhận vẽ bức “Đắc Đạo Thăng Thiên Đồ”, trong đoàn có người ủng hộ, cũng có người phản đối.
Người ủng hộ thì nói: “Dễ kiếm tiền! Nổi tiếng! Một khi thành công, về sau khỏi lo đói khổ, còn có thể nhân cơ hội đứng vững gót chân ở Thịnh Kinh!”
Người phản đối lại lo lắng: “Người ta là hoàng đế đấy! Nếu bức tranh không đẹp, chẳng phải là tội khi quân à? Hơn nữa thời gian lại gấp, nhỡ làm không kịp thì sao? Không ổn đâu!”
Nhưng đạo diễn đã quyết — hơn nữa khí thế ngút trời, niềm tin bừng bừng.
“Sợ cái quái gì! Phú quý vốn cầu trong nguy hiểm! Sự nghiệp tiền tài chúng ta còn chưa đủ vững. Ba ngày, cho ông đây ba ngày, đảm bảo sẽ khiến cả thiên hạ chấn động!”
Nhìn đạo diễn hiếm khi có hùng tâm tráng chí như vậy, mọi người không ai nói gì thêm, chỉ yên lặng mong đợi.
Để chuẩn bị cho bức tranh do Yến Vương đích thân đặt hàng, sẽ tiến cống tận tay Hoàng thượng, đạo diễn từ bỏ thói quen “lang thang mỗi ngày” vốn có, tự nhốt mình trong phòng, dốc lòng sáng tác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT