Đạo diễn theo chân quản gia của Vương phủ một đường đi thẳng đến sân nơi đang tổ chức yến tiệc. Vì người đông, thời tiết lại bắt đầu oi bức nên chỉ dựng mái che nắng tạm thời trong sân, kê ba đến năm bàn tiệc.
Lúc này, Vương Văn Thiện đang ngồi ở vị trí chủ tọa giữa sân, hưởng thụ sự chúc mừng và tâng bốc của mọi người xung quanh. Trong lòng ông ta đang tưởng tượng ra viễn cảnh bản thân thăng quan tiến chức, đường quan vận hanh thông. Cùng khách khứa nâng chén cụng ly, Vương Văn Thiện uống đến đỏ mặt tía tai, hai mắt híp lại, một bên còn hơi sưng phồng.
Đến khi quản gia tiến đến bẩm báo: “Lão gia, lại có một vị khách mang lễ đến chúc mừng. Xin ngài xem qua——”
Lúc này Vương Văn Thiện mới buông chén rượu, quay đầu lại, nheo mắt nhìn ra. Thấy một người cao gầy, ăn vận nho nhã, dáng vẻ thư sinh, trông khá lạ mặt. Tuy không quen nhưng lại toát lên khí chất của người có học vấn uyên thâm.
Vốn đang khó chịu vì bị quấy rầy, nhưng vừa nhìn thấy người này, mắt ông ta liền sáng lên, trong lòng cực kỳ vui vẻ.
Vương Văn Thiện vốn là người giỏi quan sát, hay nịnh trên dỗ dưới, nhưng lại không có học vấn thực sự. Nếu không, với độ tuổi và kinh nghiệm như hiện tại ông ta đã chẳng chỉ quanh quẩn mãi ở chức quan ngũ phẩm nhàn tản. Lần này chẳng qua là vận may bất ngờ, mèo mù vớ phải cá rán mới được đề bạt lên vị trí này.
Chính vì thiếu học thức nên ông ta luôn ngưỡng mộ và ganh tỵ với những văn nhân thực sự có tài. Tuy lười học nhưng lại thích bắt chước người khác chiêu mộ vài văn sĩ có tiếng về làm khách, để tăng thêm thể diện và danh tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play