--
"Ngươi là người à?" Dù bận rộn nhưng Bùi Mộng Hồi vẫn ung dung hỏi.
Nguyễn Sương Bạch bực bội đáp: “Hiện giờ ta là người mà!”
“Nhưng sắp không phải nữa rồi.”
“Hả? Ý ngươi là sao?”
Bùi Mộng Hồi trông vẫn rất thong thả, nâng mí mắt lên: “Ngươi không cảm thấy linh lực yếu ớt trong cơ thể mình đang tản ra à? Nhiều lắm chỉ trong một nén nhang nữa, ngươi sẽ lại biến thành một con thỏ mềm oặt.”
Yêu đan của cậu đã vỡ vụn, linh lực khó tụ lại, dẫn đến việc không thể kiểm soát hình dạng được. Hơn nữa để duy trì hình người thì phải tiêu hao thêm linh lực, nên thời gian cậu giữ được hình người rất ngắn.
Tuy không có ký ức, nhưng kiến thức cơ bản thì Nguyễn Sương Bạch vẫn nhớ rõ. Đối với Yêu tộc thì nội đan là quan trọng nhất, chỉ cần sứt mẻ một chút là tu vi cũng bị giảm, huống hồ bây giờ của cậu đã nát như cái rổ.
Nếu không phải may mắn, có lẽ cậu đã sớm tàn đời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT