Truyện này mình thấy hay nên edit nha.
Nguồn:wiki
---
Văn án:
Minh Nhược khốn đốn nhất là vào thời điểm bị người đứng đầu nhà họ Trình – Trình Diêm Hạ – nhặt về.
Cậu buông bỏ cảnh giác, trong những ngày ốm đau đã toàn tâm toàn ý dựa dẫm vào người đàn ông trầm lặng mà dịu dàng ấy.
Vậy mà chớp mắt một cái, cậu lại quay về thời cấp ba.
Học kỳ mới vừa bắt đầu, vừa phân ban xong, Minh Nhược mang theo vết thương đầy mình đến lớp học. Trong phòng chỉ còn trống đúng một chỗ ngồi.
Định luật Giang Thị: Người ngồi bàn cuối, hoặc là đại ca trường, hoặc là học dốt.
Minh Nhược lặng lẽ ngồi xuống, cố không làm phiền người bạn cùng bàn đang ngủ. Thế nhưng không ngờ lại bất ngờ nhìn thấy gương mặt quen thuộc đó.
Cậu đỏ mắt túm lấy góc áo người kia:
— “Chồng ơi…”
Trình Diêm Hạ rút tay ra, ánh mắt lạnh lẽo như phủ sương:
— “Đừng gọi bậy.”
Trong đôi mắt đẫm lệ mơ màng, gương mặt đẹp trai của cậu bạn hiện lên rõ ràng — từ khóe mắt, sống mũi cho đến đường viền hàm, đều giống hệt…
Là chồng cậu mà!
Minh Nhược cố nhịn nước mắt, ngay lập tức bị cảm xúc trào dâng đè bẹp.
Trình Diêm Hạ siết chặt nắm tay.
— “Vãi thật! Che mắt lại mau! Trình ca sắp đánh người rồi kìa!”
---
Cả lớp đều biết, Trình ca luôn khinh thường cái đuôi nhỏ đi theo mình. Có hàng loạt bằng chứng rành rành:
Ví dụ như: vừa gặp mặt đã vả mặt; không động thì thôi, đã động là làm người ta khóc như mưa.
Còn từng xách cái tiểu đáng thương kia ra khỏi lớp, nói là để… "giao lưu cảm xúc".
Thật đáng sợ!
---
Về sau, Trình Diêm Hạ khôi phục ký ức đời trước —
— “Chồng ơi…” Minh Nhược quen tay kéo góc áo hắn, rụt người dựa sát vào. Đôi mắt sưng như quả óc chó.
Trình Diêm Hạ giữ chặt lấy cổ và eo Minh Nhược, siết vào lòng không buông.
Bạn học A:
— “Định bóp chết đáng thương nhà người ta thật à? Thật đấy à?!”
Bạn học B:
— “Mù à?! Cơ ngực của Trình ca không phải dùng để đánh người như vậy đâu!”
PS:Thanh niên luyến ái.Thể loại: ngọt ngào hàng ngày.
Tag: Trọng sinh, ngọt sủng, học đường.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Minh Nhược, Trình Diêm Hạ.
Tóm tắt một câu: Rõ ràng là mắt cậu mù rồi!
Chủ đề: Làm theo tiếng gọi trái tim, trưởng thành như hướng dương.
--