Mười hai giờ trưa, máy bay hạ cánh tại sân bay Ma Đô.

Một chuyến đi đặc biệt cũng vì thế mà khép lại.

Trên máy bay, trước đó Diệp Thanh Trầm đã đặc biệt dặn dò đạo diễn một câu, đại ý là đừng đưa cảnh ảnh đế xuất hiện vào chương trình chính thức. Dù sao thì “cọ nhiệt” là chuyện tế nhị—cọ nhẹ thì vui, cọ nhiều thì mệt, cọ quá đà thì chỉ có tan xác. Tất nhiên, nếu ảnh đế đồng ý thì cứ coi như cô chưa nói gì. Nhưng nghĩ cũng biết Lục Hành Châu chắc chắn sẽ không đồng ý. Hôm đó, khi đối mặt với Lý Lâm, ánh mắt anh rõ ràng mang theo vài phần lạnh nhạt. Hơn nữa, một khung hình của Lục Hành Châu còn đắt gấp mấy chục lần so với mấy nghệ sĩ nhỏ như bọn họ.

Lối đi dành cho VIP nhanh chóng đến điểm cuối, gần như tất cả khách mời trong tổ chương trình đều có người đến đón.

So với họ, bên cạnh tiểu hoa đán đang nổi – Diệp Thanh Trầm – chỉ có trợ lý Hàn Tiểu Đồng, hai người đứng dưới cơn mưa như trút, trông có chút thê lương đáng thương.

Ban đầu Kim Hàm định đến đón, nhưng công ty đột ngột tổ chức họp nên đành cho Diệp Thanh Trầm leo cây, bảo cô tự bắt xe về.

Hiện Diệp Thanh Trầm ký hợp đồng với công ty Giải Trí Trường Minh – một trong những công ty hàng đầu trong nước, sở hữu lượng nghệ sĩ đông đảo, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt. Trước kia, Diệp Thanh Trầm cũng từng có vài tài nguyên nhờ khuôn mặt nổi bật, nhưng vì không thể bạo hồng nên nhanh chóng bị công ty bỏ rơi, giờ đang ở giai đoạn “sống chết mặc bay”.

Thực ra Diệp Thanh Trầm có tố chất rất tốt: gương mặt đẹp, vóc dáng chuẩn, diễn xuất có thần, khả năng phát triển cao. Chỉ tiếc Giải Trí Trường Minh là công ty lớn, các tiểu hoa và tiểu thịt tươi cứ lớp này nối tiếp lớp kia như cắt cỏ, nên cơ hội đều bị chia cho người khác. Không ngờ sau khi bị công ty thả rông, Diệp Thanh Trầm lại nổi lên, dù hình tượng không mấy tích cực nhưng ít ra độ hot cũng lên rồi. 

Dù vậy, công ty cũng chẳng chia cho cô tài nguyên tốt nào, bởi hình tượng "hắc hồng" của cô không thể sánh với những nghệ sĩ có tiếng tăm tích cực. Thay vì đầu tư vào một người có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, họ thà đặt hy vọng vào người khác có tương lai dài hơi hơn.

Diệp Thanh Trầm hiểu rõ điều đó nên cũng không oán trách gì, cô vốn đã quen với việc dựa vào chính mình. Mỗi tài nguyên không tệ mà cô có được đều là kết quả của vô số nỗ lực. Chính vì đã dốc lòng như vậy nên khi biết vai diễn trong 《Tình yêu hai chiều》 bị Tô Phi giành mất, cô mới tức giận đến thế.

Lúc các khách mời khác lần lượt rời đi, Diệp Thanh Trầm mới nhận ra Ô Tư Nguyên vẫn còn đi bên cạnh.

Cậu trai trẻ chớp chớp đôi mắt to: “Chị Thanh Trầm, để em đưa chị về nhé? Dù sao em cũng không có lịch trình gì, rảnh cũng chẳng biết làm gì.”

Diệp Thanh Trầm mỉm cười từ chối: “Em cũng về đi.”

Chưa bao lâu, xe mà Hàn Tiểu Đồng gọi đã đến.

Ô Tư Nguyên không còn cách nào, chỉ có thể dựa vào cửa xe lưu luyến nói: “Chị Thanh Trầm, sau này chị là chị gái ruột của em, em sẽ luôn ủng hộ chị, sẽ thường xuyên đến thăm chị. Cố lên!”

Một tiếng sau, cánh cửa một căn hộ trong khu chung cư cũ mở ra.

Diệp Thanh Trầm vừa bước vào đã bị lớp bụi bốc lên khiến cô ho sặc sụa.

Hàn Tiểu Đồng lập tức hóa thân thành bà nội trợ: “Chị ơi, để em đi dọn dẹp, chị tắm rửa nghỉ ngơi một chút đi.”

Thời tiết đang ấm dần, nước nóng cũng sôi rất nhanh.

Hàn Tiểu Đồng ôm đống quần áo bẩn định cho vào máy giặt thì bất chợt khựng lại: “Chị ơi, cái áo khoác gió này của ai vậy?”

Diệp Thanh Trầm vừa tắm xong, tóc còn ướt nhỏ giọt xuống sau gáy, lúc này mới sực nhớ: “Là áo của Lục Hành Châu.”

Hàn Tiểu Đồng: “?”

Khi chương trình tiếp tục quay, cô đã thay đồ của mình rồi cứ để luôn trong vali. Mà áo khoác gió kiểu dáng cũng na ná nhau, cái này lại to hơn vài size nên không ai để ý. Nếu không nhắc, cô cũng quên béng mất chuyện này.

Giờ thì sao đây? Lục Hành Châu chắc chắn chẳng để tâm đến cái áo này, nhưng giữ luôn thì cũng không hợp lý.

Hàn Tiểu Đồng liếc cô: “Chắc đắt lắm, vậy em đem đi giặt khô nhé?”

Diệp Thanh Trầm ngồi trước bàn trang điểm chăm chỉ dưỡng da – dẫu sao cũng còn phải dựa mặt kiếm cơm – cô mím môi đáp: “Cứ vậy đi. Sau này có cơ hội thì… mà thôi, chắc chẳng có đâu. Lúc đem đi giặt nhớ cẩn thận, đừng để bị phát hiện.”

Trong giới giải trí này, bước đi nào cũng như đi dây, một lần giặt khô thôi cũng có thể để lộ thông tin cá nhân.

Nằm dài trên giường, Diệp Thanh Trầm không tranh thủ ngủ mà cầm lấy kịch bản dưới gối lên tỉ mỉ nghiên cứu.

Đây là lần đầu tiên cô đọc 《Hồ sơ điều tra 1989》 phần hai. Do thời gian quay chương trình bị gián đoạn mấy ngày, cô chỉ còn nửa tháng để luyện tập và học thuộc lời thoại.

《Hồ sơ điều tra 1989》 là phim phá án, ly kỳ và hack não, được đánh giá rất cao.

Phần một kể về nam chính – cảnh sát thiên tài (Kỷ Tinh Nghiêu đóng) và nữ chính là bác sĩ pháp y du học về nước (Tô Phi) – cùng nhau phá nhiều vụ án hóc búa. Diệp Thanh Trầm vào vai nữ phụ – sư muội của nam chính – vừa có khả năng phá án lẫn đánh nhau, thầm yêu nam chính và mơ ước được thay thế nữ chính để thu hút sự chú ý của sư huynh. Thế nhưng cuối cùng lại chỉ biết trơ mắt nhìn hai người bước vào lễ đường, cái kết vô cùng thảm thương.

Sang phần hai, tình tiết bất ngờ đảo ngược. Nữ phụ vì yêu mà phát cuồng, bắt đầu gây án. Ban ngày cô là cảnh sát chính nghĩa, ban đêm lại là sát nhân bị nhà tâm lý học thao túng. Cô khao khát ánh mắt sư huynh sẽ luôn đặt lên mình—dù không phải là vì tình cảm, thì ít nhất cũng vì những vụ án do chính cô gây ra. Nhưng cuối cùng, tà không thắng chính, cô bị hai nhân vật chính hợp lực giết chết bên bờ sông.

Kịch bản quá xuất sắc, Diệp Thanh Trầm đã đọc đi đọc lại ba lần.

Sự chuyển biến giữa chính nghĩa và tội ác rất thử thách khả năng diễn xuất. Nếu thể hiện tốt, nhân vật này thậm chí còn nổi bật hơn cả nữ chính.

Cô quyết tâm nghiên cứu kỹ lưỡng từng chuyển biến tâm lý của nhân vật, khiến nó trở nên sống động vì chính mình.

Dù mục đích của Diệp Thanh Trầm khi bước chân vào giới giải trí là để kiếm tiền, nhưng không thể phủ nhận, cô là một diễn viên có trách nhiệm—ít nhất là với nghề diễn này. Mài giũa kỹ năng diễn, dùng diễn xuất xứng đáng với cát-xê, đó là mục tiêu mà cô chưa từng thay đổi qua từng năm.

Giữa một giới giải trí đầy bon chen và xáo trộn, có mấy ai giữ được trái tim ban đầu?

Có lẽ chính vì từng chứng kiến quá nhiều người trong nghề, Diệp Thanh Trầm mới trở thành con người như bây giờ—không rụt rè, không vòng vo, đã làm thì làm tốt nhất, không bao giờ hài lòng với cái gọi là "đủ tốt".

Khi mới vào nghề, cô cũng từng có vài người bạn thân không giấu nhau điều gì, lúc rảnh rỗi thì rúc đầu vào nhau tám chuyện, cùng nhau mơ về tương lai, từng mơ sẽ trở thành minh tinh hạng A. 

Thế nhưng thời gian trôi qua, họ dần dần lạc lối trong thế giới giải trí ngọt ngào bên ngoài nhưng thực chất là một hố đen không đáy. Người thì làm vợ hào môn, người thì chuyển hướng thành hotgirl mạng, người rút lui, người thay đổi, cuối cùng chỉ còn lại mình cô đi trên con đường không thể quay đầu. 

Dù có đâm đầu máu chảy cũng chỉ có thể tiếp tục. Vì Diệp Nam, cô phải bước tiếp—và cũng chỉ có thể bước tiếp.

Chỉ trong nửa tháng, Diệp Thanh Trầm đã học thuộc lòng kịch bản. Mỗi câu thoại nên dùng giọng điệu ra sao, cô đều diễn thử hàng nghìn lần trong đầu. Giờ đây điều cô quan tâm duy nhất là phần hai có thêm một nhân vật mới: nhà tâm lý học.

Các vai diễn khác đều do dàn diễn viên cũ đảm nhận, vậy nhân vật mới này sẽ rơi vào tay ai?

Ngoài hai vai chính, nhà tâm lý học là người có nhiều phân cảnh với cô nhất, lại là trùm phản diện nhưng không lộ mặt nhiều. Nếu lỡ như là một nam diễn viên từng vướng tin đồn với cô thì đúng là… quá xấu hổ. Cô còn có một cảnh hôn với người này. Nghĩ thôi đã thấy muốn độn thổ.

Diệp Thanh Trầm định hỏi đạo diễn Vương Phương, gõ ra từng chữ rồi lại xóa sạch. Diễn viên không được can thiệp vào việc chọn vai, hỏi như vậy là không hợp phép, chỉ tổ làm đạo diễn mất thiện cảm.

Đang suy nghĩ xem ai có khả năng được chọn, Hàn Tiểu Đồng bất ngờ xông vào: “Chị ơi, chị lại lên hot search rồi!”

Từ chữ “lại” có thể thấy, Diệp Thanh Trầm đúng là khách quen của hot search—mà toàn là vì scandal.

Diệp Thanh Trầm cũng hơi sững người. Tháng này cô rất yên phận, ngoài việc trước đó đến Khương Thang quay chương trình thì gần như không ra ngoài. Trong tình huống này mà vẫn có thể lên hot search?

Cô mở app Weilang ra, hai vị trí đầu đều có chữ “BẠO” đỏ rực phía sau—nghĩa là lượng đọc và lượng thảo luận đều cực cao.

Xem tiêu đề:

#DiệpThanhTrầmLụcHànhChâu#

#Chương trình 《Theo chân chúng tôi đi thám hiểm》 tình cờ gặp ảnh đế Lục Hành Châu#

Sắc mặt Diệp Thanh Trầm gần như ngay lập tức trầm xuống.

Click vào xem, đúng như dự đoán, có mấy tấm ảnh mờ được chụp lén.

Trong ảnh, cô và Lục Hành Châu đứng rất gần nhau, chắc là lúc nói chuyện với đạo diễn Lý Lâm bị chụp lại. Thực ra chẳng có gì ám muội, nhưng dân mạng thì không chịu để yên, tha hồ suy đoán. Chỉ trong chốc lát, mấy tài khoản marketing đã dựng lên đủ loại chuyện, bịa đặt rằng cô cố tình dụ dỗ Lục Hành Châu, hai người còn hẹn hò bí mật ở vùng hoang dã.

Có người tỉnh táo bình luận: Hai người rõ ràng không tương tác gì, Diệp Thanh Trầm lúc nào thì gạ gẫm được Lục Hành Châu?

Diệp Thanh Trầm cũng muốn hỏi mấy cái tài khoản marketing kia câu đó.

Kết quả, một tài khoản vô trách nhiệm trả lời: Từ lễ trao giải cuối năm ngoái! Tự lên mạng tìm video mà xem, ánh mắt chạm nhau rõ ràng là liếc mắt đưa tình còn gì?

Diệp Thanh Trầm: “……”

Nói cứ như thật vậy.

Cô khi đó còn tránh né không kịp, mà cũng gọi là ánh nhìn thả thính? Có mà mù màu mới thấy được!

Nhưng không ai để ý cô nghĩ gì. Dưới bài viết, bình luận tăng từng giây, chỉ trong mười phút mà đã có hàng vạn bình luận.

Fan của Lục Hành Châu đúng là “nổ tung” thật rồi!

[Bình thường tôi mắt nhắm mắt mở, nhưng hôm nay thì không chịu nổi nữa, ai động vào chồng tôi là chết với tôi!]
[Nữ hoàng bám fame Diệp Thanh Trầm, danh xứng với thực. /cười mỉa]
[Làm ơn tránh xa chồng tôi ra, không thì tôi sẽ ra tay thật đấy!]
[Sao lại có loại nữ diễn viên ba chữ như cô ta trong showbiz, không ai sánh nổi.]
[Cô cũng xứng lên hot search với Lục Hành Châu? Nhìn lại mặt mình xem đã.]
[Mặt dày đeo bám, không biết xấu hổ.]
[Dám ké nhiệt của Lục Hành Châu, chị ta đúng là gan to bằng trời, không sợ bị phản tác dụng à?]
[Ghê tởm quá đi mất, Diệp Thanh Trầm không thể sống mà không có đàn ông sao?]
[Tôi đã rút sẵn đao 40 mét rồi, chị chạy không nổi đâu!]
[Diệp Thanh Trầm – quái vật dao kéo, học vấn thấp, tham vọng cao, ké nhiệt hạng nhất, sớm muộn gì cũng nổ tung!]
[Tránh xa Lục Hành Châu ra, nếu không tôi sẽ cho cô biết sức mạnh của fan girl!]
[Diệp Thanh Trầm chắc chắn sẽ flop!]
[Nói thật thì cô ta vốn đã không nổi, lấy đâu ra chuyện flop hay không.]
[Buồn nôn không chịu nổi, nguyền rủa Diệp Thanh Trầm biến mất khỏi thế giới này.]
[Diệp Thanh Trầm bị mắc chứng khát trai à? Thấy đàn ông là nhào tới.]
[Vừa muốn giả vờ trong sáng, vừa làm chuyện mờ ám!]
[Mọi người có để ý ánh mắt chị ta nhìn Lục Hành Châu không? Đúng chuẩn trà xanh.]
[Bậc thầy trà đạo. /cười mỉa]

Trong lòng Diệp Thanh Trầm nghĩ thầm: ánh mắt cô nhìn Lục Hành Châu là ánh mắt gì chứ? Nếu không cần thiết, cô căn bản chẳng muốn đối diện với ánh mắt của anh!

Đối mặt với khu bình luận độc địa gấp mười lần bình thường, sắc mặt Diệp Thanh Trầm trông rất khó coi. Cô liếc nhìn lịch, phát hiện vài ngày nữa là đến thời điểm phát sóng chương trình 《Theo chân chúng tôi đi thám hiểm》.

Khu cao nguyên hoang dã đó chỉ có từng ấy người, tin tức chắc chắn không phải do bên ảnh đế Lục tung ra, vậy thì chỉ có thể là người của tổ chương trình.

Chương trình sắp phát sóng, họ cần đề tài để hâm nóng.

Vốn dĩ chuyện này cũng không phải vấn đề gì to tát, dù sao làm nóng trước khi phát sóng là chuyện thường, nhưng việc đưa Lục Hành Châu ra làm tiêu điểm thì hơi quá đáng rồi, hoàn toàn là đem hai người họ đẩy lên đầu sóng ngọn gió để kéo tỉ lệ người xem.

Điều quan trọng nhất là, Diệp Thanh Trầm phát hiện ra một điểm chí mạng — lúc đó, cô vẫn đang mặc áo gió của Lục Hành Châu. Quần áo của cô là đợi sau khi Lục Hành Châu và mọi người rời đi rồi mới thay lại để tiếp tục quay hình.

Khi ấy, Hàn Tiểu Đồng đem áo đi giặt khô còn phải lén lút, chỉ sợ bị ai đó nhận ra cô ấy là trợ lý của Diệp Thanh Trầm, rồi liên tưởng lung tung mà nói rằng cô giúp Diệp Thanh Trầm giặt áo khoác của đàn ông, càng củng cố tin đồn tình cảm. Nhưng không ngờ đề phòng kỹ càng như vậy lại không ngăn được chiêu trò của tổ chương trình.

Làn sóng bình luận ác ý ập tới dữ dội. Quả nhiên, đã có cư dân mạng tinh mắt đào ra được thông tin: “Tôi không nhìn nhầm chứ? Chiếc áo khoác trên người Diệp Thanh Trầm là của Lục Hành Châu đúng không? Năm ngoái lúc Lục Hành Châu quay phim ở Anh, ảnh chụp lén cũng là chiếc này. Hơn nữa, nhìn cô ấy mặc rõ ràng rộng hơn rất nhiều.”

Một câu nói khơi lên cả nghìn lớp sóng, càng nhiều lời lẽ thô tục tấn công dồn dập.

Diệp Thanh Trầm lập tức đăng nhập Weilang, chia sẻ lại bài viết đang hot trên top tìm kiếm.

@DiệpThanhTrầmV: “Xin lỗi vì chuyện của tôi đã làm phiền mọi người. Tôi và ảnh đế Lục chỉ là tình cờ gặp mặt, chiếc áo cũng là do đồ tôi rách nên ảnh đế Lục mới tốt bụng cho mượn. Không có tình cảm, càng không mờ ám. Xin hãy tránh xa tin đồn, không truyền tin đồn! Tại đây tôi cũng muốn trịnh trọng gửi lời xin lỗi đến @LụcHànhChuV tiên sinh. Xin lỗi ngài. Cuối cùng, mong chờ một lời giải thích từ @‘Theo chân chúng tôi đi thám hiểm’ — tổ chương trình chính thức.”

*@__V: V là dấu tích xanh sau tài khoản nhé! Thường là tài khoản của các nhân vật nổi tiếng hoặc các công ty đã được web chứng thực.

Gần như trong chớp mắt, từ khóa tìm kiếm BẠO lại được đẩy lên.

Chẳng ai để tâm Diệp Thanh Trầm viết gì, tiếng mắng chửi thì lại không dứt.

[Ồ, đá phải tấm thép rồi mới chịu ra mặt thanh minh, thường ngày sao không thấy tích cực như vậy?]
[Có gì đó sai sai ở đây.]
[Cô ta hoảng rồi, tưởng fan của ảnh đế dễ bị bắt nạt chắc?]
[Kẻ hèn tất có ngày bị trừng phạt, đợi mà chịu phán xét từ fan ảnh đế đi!]

Trong khu bình luận một chiều, vẫn có vài người bày tỏ thương cảm với Diệp Thanh Trầm.

[Cô ấy đã ra mặt thanh minh rồi mà vẫn không chịu buông tha, đây là cái gọi là “fan ảnh đế văn minh” à? Hôm nay tôi mở rộng tầm mắt rồi đó.]

Fan lập tức đáp trả:

[Xem lại mớ phốt trong quá khứ của Diệp Thanh Trầm thì biết nhân phẩm ra sao rồi. Cô ta có quậy với ai khác chúng tôi không quan tâm, nhưng dám lôi kéo Lục Hành Châu là không thể! Ai biết có phải cô ta cố ý làm rách áo để lấy lòng Lục Hành Châu hay không? Diệp Thanh Trầm là nữ hoàng scandal - danh xứng với thực, mong mọi người nhớ rõ.]

Thật ra nếu hôm nay hot search không phải là #DiệpThanhTrầmLụcHànhChâu#, mà là một nữ minh tinh khác trong giới giải trí, thì đã không phát triển đến mức toàn mạng quay lưng thế này. Chủ yếu là do Diệp Thanh Trầm có quá nhiều “tiền án”, lại không được lòng công chúng.

Dù bị cả mạng mắng chửi, thì cũng xem như là một kiểu nổi tiếng khác. Chỉ là cái giá phải trả quá đắt, rất ít người dám thử, có thể nổi bật trong con đường này cũng xem như là một dạng thành công.

Tin nhắn riêng của Diệp Thanh Trầm gần như bị nghẽn, mở ra toàn là những câu như: “Tôi chúc tổ tông mười tám đời nhà cô được an lành.”

Thậm chí còn có người photoshop ảnh khỏa thân: “Dựa vào quy tắc ngầm mà nổi tiếng thì biết điều chút đi, đừng mơ tưởng tới Lục Hành Châu nữa.”

Cuối cùng còn có cả người nước ngoài gửi thẳng một câu tiếng Anh: “You make me sick!” (Cô làm tôi phát ớn!)

Từ đây có thể thấy sức ảnh hưởng của Lục Hành Châu thật sự không phải dạng vừa.

Trận chiến mắng chửi này kéo dài lâu chưa từng có, dù sao ảnh đế đâu phải người thường, càng không phải kiểu người có thể để mấy scandal vớ vẩn đụng vào.

Kim Hàm lập tức gọi điện tới, chưa kịp mở miệng đã phát hiện Diệp Thanh Trầm lại hút thuốc: “Vụ trên mạng là sao vậy?”

Mỗi lần gặp chuyện không vui, Diệp Thanh Trầm đều phải rút điếu thuốc để giải tỏa cảm xúc, đã thành thói quen khó bỏ. Mùi nho quen thuộc dường như có thể tạm thời làm tê liệt thần kinh đang căng cứng của cô: “Chuyện gặp nhau tình cờ đó đúng là thật. Khoảng thời gian em mất liên lạc là ở chỗ Lục Hành Châu, nhưng không có gì xảy ra cả, dân mạng thích phóng đại cũng đâu phải ngày một ngày hai.”

Kim Hàm trầm ngâm vài giây: “Có cần nhờ đội marketing giải quyết không?”

Diệp Thanh Trầm thở dài: “Không cần đâu, giờ thuê thủy quân cũng vô ích. Nếu đổi lại là người khác thì còn có thể đè xuống được, nhưng lần này là Lục Hành Châu, đè không nổi đâu. À, chị có cách liên lạc với studio của Lục Hành Châu không?”

Kim Hàm: “Không có, nhưng có số điện thoại trợ lý của anh ta, tên là…”

Diệp Thanh Trầm: “Tôi biết, Chu Chí.”

Kim Hàm: “Đúng, là anh ta.”

Kết thúc cuộc gọi, Diệp Thanh Trầm mới phát hiện WeChat có rất nhiều thông báo đỏ.

Kỷ Tinh Nghiêu như phát điên gửi tin nhắn cho cô, đã hơn 20 tin. Ngoài anh ấy ra, còn có cả Ô Tư Nguyên và Diệp Nam, hai người này gửi những lời quan tâm đầy ắp như muốn tràn ra khỏi màn hình.

Diệp Nam thường ngày cũng hay nhắn tin cho cô, toàn dặn cô phải ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ điều độ. Hôm nay lại hiếm hoi gửi lời an ủi, bảo cô đừng bận tâm đến lời đàm tiếu trên mạng.

Diệp Thanh Trầm lần lượt trả lời từng người, chuẩn bị tâm lý thật kỹ mới gọi cho Chu Chí.

……

Tại khu biệt thự cao cấp trung tâm Bắc Đô, Chu Chí nhận hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác, bận đến phát điên.

Tưởng rằng sau khi Lục Hành Châu mở studio riêng sẽ bớt việc, ai ngờ vẫn bị phòng PR trong studio oanh tạc một tràng qua điện thoại.

“Lục Hành Châu và Diệp Thanh Trầm rốt cuộc là quan hệ gì?” 

Chu Chí hét lên: “Nói bao nhiêu lần rồi, là bạn bè bình thường! Không hơn không kém!”

“Tại sao cô ta lại mặc áo khoác của Lục Hành Châu?” 

Chu Chí gần như sụp đổ: “Cái này mà cũng phải hỏi? Cô ta rách áo, không còn cách nào khác nên mới cho mượn! Chẳng lẽ để cô ta chết cóng ở khu vực hoang dã à? Lục Hành Châu của chúng ta là loại người thấy chết không cứu sao?!”

Chu Chí tức muốn phát điên. Lúc trước ở khu vực hoang dã, anh ấy đã cố kiểm soát khoảng cách giữa Lục Hành Châu và Diệp Thanh Trầm, không ngờ Diệp Thanh Trầm không chủ động ra tay, lại bị người khác tung tin, thật sự là phòng không kịp.

Bộ phận PR lại hỏi: “Vậy tại sao nhất định phải là áo của Lục Hành Châu?”

“Tại… tại sao ư? Tôi…” Chu Chí suýt nghẹn chết, vừa tức vừa bị hỏi trúng điểm yếu, không nhịn được quay sang nhìn Lục Hành Châu. Đúng vậy, tại sao? Khi đó hiện trường đông người như vậy, Diệp Thanh Trầm rách áo hoàn toàn có thể mượn của người khác, hiện trường đâu thiếu các cô gái khác.

Lục Hành Châu làm việc luôn kín đáo, fan nữ đông đảo, lúc nào cũng biết phải tránh điều tiếng với nữ minh tinh, sao đến Diệp Thanh Trầm lại khác biệt? Còn chủ động đưa áo của mình cho cô ấy? Rõ ràng có thể nhờ người khác, mà anh lại không làm vậy. Càng nghĩ càng thấy, hình như Lục Hành Châu có phần để tâm đặc biệt đến Diệp Thanh Trầm.

Sau vài vòng suy nghĩ, Chu Chí cẩn trọng hỏi: “Hành Châu, là cô ấy hỏi mượn áo nên anh ngại từ chối đúng không?”

Quả nhiên, bản chất Diệp Thanh Trầm là như vậy! Đừng tưởng giúp bò Tây Tạng đỡ đẻ là có thể rửa sạch!

Nhưng Lục Hành Châu lạnh lùng ngắt lời anh ta, dập tắt hy vọng tự huyễn của anh ta: “Không liên quan đến cô ấy.”

Chu Chí trông như bị sét đánh trúng: “……”

Trong bầu không khí yên lặng như chết, điện thoại của Chu Chí lại reo vang. Lần này anh ta không thèm nhìn, trực tiếp bắt máy, bực bội nói: “Có gì thì nói một lần cho rõ, để tôi còn có thời gian tìm ứng đối.”

Đầu dây bên kia, là giọng Diệp Thanh Trầm: “……”

Cô bình tĩnh nói: “Chào anh, tôi là Diệp Thanh Trầm.”

Chu Chí ngơ ngác một lúc, sau quay sang Lục Hành Châu: “Ờ… Diệp Thanh Trầm tìm anh.”

Về sự kiện hot search ồn ào lần này, Diệp Thanh Trầm cảm thấy vô cùng áy náy.

Dù sao thì Lục Hành Châu đã đặc biệt đến tìm tổ chương trình vì cô, bây giờ lại xảy ra chuyện thế này, trong lòng cô thật sự cảm thấy không yên.

Lục Hành Châu nhận điện thoại: “Là tôi.”

Diệp Thanh Trầm ngập ngừng, rồi chân thành nói: “Xin lỗi anh, Lục ảnh đế, lần này là do em sơ suất khiến anh cũng bị kéo vào scandal cùng em, thật sự xin lỗi.”

Đây không phải là lần đầu Lục Hành Châu nghe cô xin lỗi, nhưng lại là lần đầu anh cảm thấy nghẹn lòng.

Trước đây, lời xin lỗi của cô phần lớn là phản xạ có điều kiện, điều đó chỉ cho thấy cô là người hòa nhã, lễ độ. Nhưng cuộc gọi đặc biệt lần này lại mang đến cảm giác xa cách, giống như cô cảm thấy mình đã làm phiền anh thật. Nhưng thực ra đâu phải lỗi của cô, tin tức đó cũng không phải do cô tung ra, việc xin lỗi đáng ra không phải trách nhiệm của cô.

Ánh mắt Lục Hành Châu lạnh xuống, giọng nói nhàn nhạt: “Đừng nghĩ nhiều, không liên quan đến em, không cần tự đổ lỗi cho bản thân.”

Diệp Thanh Trầm không ngờ Lục Hành Châu lại dễ nói chuyện như vậy, cô còn tưởng mình sẽ bị trách móc. Nhưng nghĩ lại cũng hiểu được, ảnh đế có lẽ lười so đo với cô mà thôi, dù sao giữa họ cũng có sự chênh lệch khá lớn về địa vị.

“Em sẽ liên hệ tổ chương trình để đưa ra tuyên bố làm rõ, anh không cần lo lắng quá.” 

Diệp Thanh Trầm nói xong, chợt dừng lại một chút, sau đó sắp xếp từ ngữ rồi nói tiếp. 

“Còn một chuyện nữa. Áo khoác của anh em đã giặt sạch rồi, không biết anh có thể cho em địa chỉ để em gửi lại không?”

Muốn cắt đứt quan hệ với anh đến mức vậy sao?

Lục Hành Châu cảm thấy có chút thú vị. Có biết bao phụ nữ chủ động tiếp cận anh, vậy mà Diệp Thanh Trầm lại là người đầu tiên vừa gặp đã muốn giữ khoảng cách cả ngàn dặm. Ngoài sự ngạc nhiên, anh lại thấy có phần vui mừng: ít nhất cái giới giải trí như vũng bùn này vẫn chưa làm cô thay đổi bản chất.

Lục Hành Châu nhớ lại lần đầu tiên anh gặp Diệp Thanh Trầm.

Không phải trên thảm đỏ lễ trao giải cuối năm ngoái, mà còn sớm hơn nhiều.

Hôm đó, ở Toàn Châu tuyết lớn như lông ngỗng, cả thành phố phủ đầy màu trắng, anh đến gặp Kim Hàm của công ty Giải Trí Trường Minh để bàn chuyện hợp tác.

Trong lúc nghỉ ngơi, anh nhìn xuống từ tầng hai của quán cà phê, vừa vặn nhìn thấy một gương mặt thanh tú xinh đẹp.

Lục Hành Châu không thể dùng lời để diễn tả cảm giác lúc đó. Trong tuyết, anh hoàn toàn không để ý đến quần áo lấm lem, mái tóc ngắn chỉ tới mang tai hay đôi bàn tay đỏ ửng vì lạnh của cô gái kia. Anh chỉ nhớ đôi mắt cô rất to, rất sáng, ánh lên vẻ linh hoạt, tựa như muốn cuốn anh vào đại dương sâu thẳm ấy. Bông tuyết rơi lên mũi cô, chiếc mũi nhỏ đỏ ửng khẽ động đậy, cô nhẹ nhàng hắt hơi một cái.

Bất giác, anh hỏi Kim Hàm: “Dạo này bên cô có phải đang cử người đi tìm gương mặt mới?”

Kim Hàm hơi khó hiểu: “Đúng vậy, đang chuẩn bị đào tạo một lứa tiểu hoa, tiểu thịt tươi mới.”

Lục Hành Châu nhìn chằm chằm gương mặt Diệp Thanh Trầm: “Em ấy có phù hợp không?”

Kim Hàm ngẩn ra, rồi cũng nhìn xuống.

Dù ở góc nhìn từ trên cao, nhan sắc của Diệp Thanh Trầm vẫn không hề suy giảm, thậm chí ngay cả những sợi tóc bị gió thổi tung lên cũng mang khí chất của “ngôi sao tương lai”.

Sau đó, dù việc hợp tác không thành, Lục Hành Châu vẫn để lại cho Kim Hàm một “ngôi sao của ngày mai”.

Diệp Thanh Trầm không hề biết, vào thời điểm khó khăn nhất của mình, chính Lục Hành Châu là người đã đưa tay giúp cô.

“Lục ảnh đế?” Trong điện thoại vang lên giọng nghi hoặc của Diệp Thanh Trầm.

Cô gái nhỏ đã lớn rồi, cũng bắt đầu phản nghịch. Lục Hành Châu tựa lưng vào ghế bật cười, ngón tay trái gõ nhẹ lên mặt bàn, động tác vô thức này để lộ tâm trạng rối bời trong lòng anh, cuối cùng anh chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Không cần đâu, tặng cho em đấy.”

Anh cũng không rõ mình rung động từ khi nào, chỉ biết rằng bóng lưng mảnh khảnh kia và cô gái nhỏ năm xưa đã hòa làm một, khiến trái tim anh chấn động ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Cô đã trưởng thành, từ một thiếu nữ ngây ngô thành một người phụ nữ rực rỡ, sắc sảo.

Ngũ quan đã rõ nét, vóc dáng ngày càng hoàn thiện, mọi thứ đều thay đổi, chỉ có ánh mắt là vẫn sáng như trước.

Khoảnh khắc ấy, Lục Hành Châu thừa nhận: anh đã rung động.

“Em…” Diệp Thanh Trầm nghẹn lời. Cô nghĩ sâu xa hơn một chút, cảm thấy ảnh đế chắc là không quen mặc lại đồ người khác mặc qua, điều này cũng dễ hiểu thôi. Những người có địa vị như họ luôn có những nguyên tắc riêng.

Với nhiều người, có thể giữ được một chiếc áo từng được ảnh đế mặc đã là điều đáng tự hào, nhưng Diệp Thanh Trầm lại cảm thấy chiếc áo này như cục than hồng, giữ thì khó xử, vứt đi lại không nỡ.

“Nếu thật sự cảm thấy áy náy, thì sửa lại cách xưng hô với anh đi.” Lục Hành Châu nói, “Giữa chúng ta, ít nhất cũng được xem là bạn rồi chứ? Một câu ‘ảnh đế’ hai câu ‘tiền bối’ nghe xa cách quá, người ngoài không biết lại tưởng anh già lắm rồi.”

Làm bạn với ảnh đế là điều mà Diệp Thanh Trầm chưa bao giờ dám nghĩ tới. Nhưng anh đã nói như vậy, cô cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý. Thật ra cô không muốn dây dưa gì với Lục Hành Châu, gọi anh là “Lục ảnh đế” hay xưng “tiền bối” chẳng qua chỉ để giữ khoảng cách mà thôi. Khoảng cách giữa họ quá lớn, không thích hợp làm bạn. Họ nên giữ sự xa cách ấy, không nên tiến thêm bước nào.

Diệp Thanh Trầm khẽ nói: “Vậy em nên gọi anh… là gì?”

Lục Hành Châu mỉm cười: “Gọi Lục Hành Châu.”

Diệp Thanh Trầm lập tức phản đối: “Vậy thì quá không phải phép.”

Lục Hành Châu khoan dung đưa ra lựa chọn khác: “Vậy gọi là Hành Châu.”

Diệp Thanh Trầm vẫn lắc đầu: “Em là hậu bối mà…”

Câu nói này lại rơi trúng ý anh: “Hậu bối à, vậy gọi là Hành Châu ca ca.”

Một cách gọi còn thân mật hơn cái trước, Diệp Thanh Trầm: “…”

Cô đành miễn cưỡng: “Anh Lục, gọi là Anh Lục vậy.”

Gọi cách khác đều thấy kỳ quặc, nhất là mấy từ có âm kép (‘ca ca’), mang cảm giác thân mật khó diễn tả. Mà giữa họ hoàn toàn không phải quan hệ như vậy.

Lục Hành Châu bật cười nhẹ: “Được rồi.” 

Thế này đã là một bước tiến lớn.

Chu Chí từ ngoài bước vào, nhìn thấy gương mặt không biểu cảm của Lục Hành Châu, có lẽ vì ở bên nhau lâu, anh lập tức nhận ra tâm trạng của Lục Hành Châu đang khá tốt.

Chẳng lẽ bị chọc giận đến mức cười? Chu Chí nổi hết da gà, cẩn trọng nói: “Hành Châu, bên Diệp Thanh Trầm đã đăng bài làm rõ rồi, thái độ xin lỗi cũng rất thành khẩn.”

Lục Hành Châu mở lên xem, quả nhiên #DiệpThanhTrầmXinLỗi# đã leo lên vị trí đầu bảng.

Bài đăng của Diệp Thanh Trầm trên Weilang thể hiện thái độ rất tốt, lời lẽ chân thành, khác hẳn với giọng điệu “tra nam” thường thấy khi bị chỉ trích trước đây. Lần này cô giải thích rất rõ ràng, thậm chí còn nêu rõ người đứng sau sự việc, khẳng định không phải mình tung tin, mọi thứ đều rất mạch lạc.

Lục Hành Châu nhìn một hồi, vẫn cảm thấy qua lời nói ấy, giữa hai người họ như người xa lạ.

Tài khoản Weilang của Lục Hành Châu rất ít hoạt động, cả năm cũng chẳng đăng nổi vài dòng trạng thái, nhưng số lượng fan vẫn tăng không ngừng, sắp chạm mốc tám mươi triệu người theo dõi.

Vậy mà lúc này, trong ô trống trạng thái, đột nhiên xuất hiện một bài chia sẻ lại, khiến fan náo loạn.

Điều đó có nghĩa gì? Có nghĩa là những gì Diệp Thanh Trầm nói là sự thật!

Nhưng, vẫn có rất nhiều người không chịu tin.

Hiệu ứng “định kiến đầu tiên” khiến họ mang ác cảm với Diệp Thanh Trầm, luôn cho rằng cô là nghệ sĩ “dính phốt” – được bao nuôi, bị quy tắc ngầm, thích lợi dụng scandal để gây chú ý.

Trong thời đại mạng xã phổ cập khắp nơi này, phát ngôn chẳng cần suy nghĩ, chẳng ai bận tâm xem tin tức đó thật hay giả. Một khi nhiều người nói, thì dù là tin đồn cũng thành sự thật. Còn sự thật thực sự là gì, chẳng ai quan tâm cả.

Ngay lúc ấy, một nửa cư dân mạng bình luận đầy ngờ vực: “Ông xã, anh lỡ tay bấm nhầm à?”

Lục Hành Châu đáp gọn gàng: “Không bấm nhầm. Mong mọi người ngưng làm tổn thương người khác, hãy suy nghĩ kỹ càng, phát ngôn lý trí, đừng làm mất đi danh xưng ‘hình mẫu văn minh’.”

Một cú tát vào mặt đám fan cuồng.

Ngay lập tức, có người tuyên bố rời fandom, có người quay sang chỉ trích, thậm chí có kẻ mắng: “Tôi làm tất cả vì anh, vậy mà anh lại không trân trọng!” Nhưng cũng có không ít người sau khi bị idol giáo huấn thì thật sự bắt đầu suy nghĩ kỹ.

— Rõ ràng chỉ là chuyện nhỏ, đã giải thích rõ ràng rồi, sao lại gây chấn động cả cộng đồng fan? Nói thật, nếu quần áo của bạn hỏng, người khác cho mượn một cái, chẳng phải là chuyện bình thường sao?

Đêm nay giới giải trí đều mất ngủ.

Sau khi Lục Hành Châu đích thân ra mặt làm rõ, Ô Tư Nguyên cũng chia sẻ lại bài đăng.

Ô Tư Nguyên là một người hoàn toàn ngoài giới, không có bất kỳ thông tin xác minh nào, nhưng cậu là khách mời chính thức của chương trình 《《Theo chân chúng tôi đi thám hiểm》, lời nói cũng có sức nặng nhất định.

Ô Tư Nguyên dùng giọng điệu tự trào: Trước đây từng có người muốn mời tôi debut, tôi từ chối vì bận rộn công việc. Bây giờ nhìn tình trạng fandom hiện tại, mới thấy quyết định của mình đúng đắn. Dù sao tôi cũng không phải chị Thanh Trầm, không có nội tâm mạnh mẽ như vậy.

Bài viết ngắn, nhưng đủ khiến người ta phải suy nghĩ.

Nhiều người bắt đầu lên tiếng, nói fandom hiện nay hỗn loạn, một câu cũng có thể gây ra chiến tranh.

Mọi người đều quên rằng, Diệp Thanh Trầm năm nay mới hai mươi lăm tuổi, là độ tuổi rực rỡ nhất, bản chất cô cũng chỉ là một cô gái mềm yếu.

Nhưng thế thì sao, những người không ưa vẫn sẽ ghét: Đã chọn vào showbiz thì bị chửi là chuyện bình thường, không chịu được thì về nhà làm người bình thường đi.

Ô Tư Nguyên thẳng thắn đến đáng sợ, cậu không phải nghệ sĩ, không cần fan, nên chẳng ngại lên tiếng: Chị Thanh Trầm là diễn viên, xuất hiện trước công chúng là vì vai diễn, nếu có chỉ trích thì cũng nên nhắm vào diễn xuất của chị ấy. Còn cuộc sống riêng, bạn có tư cách gì mà chỉ trích? Đừng vì đời mình không như ý mà trút giận lên người khác!

Dưới sức ép từ cả Diệp Thanh Trầm và Lục Hành Châu, cùng với sự lên tiếng của ngày càng nhiều fan lý trí, Weilang chính thức của 《Theo chân chúng tôi đi thám hiểm》 cuối cùng cũng ra mặt.

@《Theo chân chúng tôi đi thám hiểm》 V: @Lục Hành Châu V và @Diệp Thanh Trầm V, xin lỗi hai anh chị. Chương trình đã tự ý đăng ảnh mà chưa được phép, để mặc các tài khoản marketing đồn đoán, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hai bên. Chúng tôi cam kết, tất cả tổn thất sẽ do tổ chương trình hoàn toàn chịu trách nhiệm. Cuối cùng, thay mặt toàn bộ nhân viên tổ chương trình, một lần nữa xin lỗi hai anh chị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play