Mọi người trong tiệc nghe vậy đều lộ vẻ tức giận, nhưng ngại võ công cao cường của Cẩm Sắt nên không ai dám lên tiếng, tất cả đều nhanh chóng đứng dậy, tránh xa chỗ nàng đứng.
Đào Xích vốn tưởng rằng Cẩm Sắt chỉ có vài chiêu múa mè hoa lá, nào ngờ võ công lại cao đến vậy, trong lòng cũng sinh sợ hãi, lặng lẽ cùng mọi người lui về chỗ an toàn.
Cát Uyển bị ném thẳng xuống đất, ngã rất nặng, không thể đứng dậy nổi, đầu choáng mắt hoa, bật khóc nức nở. Y phục tóc tai tả tơi, trông vô cùng thê thảm.
Kỷ Thư vội vàng chạy đến đỡ nàng dậy. Cát Họa Bỉnh thấy thế gật đầu cảm tạ, rồi lập tức quay sang nói với Cẩm Sắt:
“Cẩm Sắt cô nương, chuyện này đều là lỗi của muội muội ta. Ta thay muội ấy xin lỗi ngươi. Muội ấy từ nhỏ được cưng chiều, tính tình có phần nóng nảy, sau này ta nhất định sẽ nghiêm khắc dạy bảo.”
Nhưng Cẩm Sắt như không nghe thấy, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn Thẩm Phủ Đình, trong mắt chỉ toàn sát khí âm u lạnh lẽo.
Thẩm Phủ Đình vẻ mặt bình thản, ánh mắt nhìn nàng chẳng khác nào đang nhìn một con yêu quái, lạnh nhạt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play