Sau lần “thưởng thêm” tiếp theo của Thẩm Phủ Đình, Cẩm Sắt đến cả sức ngồi dậy cũng chẳng còn, đừng nói là liếm lông gì đó nữa.
Hắn đúng là như sói đói lâu ngày, không cho nàng chút thời gian thở, thật khiến người ta sợ hãi. Một năm bế quan mà hành xử như đói khát mấy năm vậy. Dù đúng là một năm không gặp, nhưng cũng không đến mức hung mãnh thế chứ?
Nàng giờ đây mềm nhũn như bùn, nằm bẹp trên giường không động đậy nổi, còn Thẩm Phủ Đình thì vẫn tràn đầy tinh lực. Sau khi "hành hạ" nàng một trận, hắn còn nhớ mang đồ ăn đến cho nàng.
Cẩm Sắt giờ chỉ nhìn thấy hắn là lại bốc hỏa, thấy hắn bước vào liền quay người sang chỗ khác, vùi mình trong chăn, chỉ để lộ tấm lưng trắng nõn mịn màng, trên đó đầy dấu vết – vừa nhìn đã biết có người đã "nhiệt tình" thế nào.
Thẩm Phủ Đình hiếm khi cảm thấy áy náy, ngồi xuống bên giường, cúi người dịu giọng nói:
“Chắc nàng mệt rồi, dậy ăn chút cháo đi.”
Cẩm Sắt không thèm để ý, vẫn nhắm mắt ngủ tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play