Bữa cơm ấy kết thúc trong không khí gượng gạo, ai nấy đều không vui. Từ đó về sau, Thẩm Phủ Đình càng coi Cẩm Sắc như không khí, nàng dù có trêu chọc thế nào, hắn vẫn thản nhiên như nước, chẳng chút gợn sóng — thật nhàm chán.
Nhưng hắn càng cố tình phớt lờ, Cẩm Sắc lại càng hứng thú.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày thứ bảy như lời lão nhân từng nói. Canh Dần đêm ấy chưa tới, Cát Họa Bỉnh hớt hải đến quán trọ, mời Thẩm Phủ Đình về phủ chữa bệnh.
Cẩm Sắc thấy Cát Họa Bỉnh đến tìm, lòng đã đoán được bảy tám phần. Nàng lật tay hóa bóng lướt tới Cát phủ trước một bước, quả nhiên thấy giá gia của Cát Họa Bỉnh đang bệnh nặng nằm trên giường, giờ phút cuối cùng đã cận kề.
Nàng khẽ mỉm cười, lập tức thu liễm khí tức và thân hình, nấp trên xà nhà, lặng lẽ quan sát. Không lâu sau, Cát Họa Bỉnh vội vã dẫn Thẩm Phủ Đình bước vào phòng.
“Thẩm huynh, mau xem giúp tổ phụ ta với, không biết sao lại đột nhiên thành ra thế này!” Cát Họa Bỉnh ánh mắt đầy hoảng hốt, đến cả thái y trong cung cũng lắc đầu bó tay, khiến hắn rối trí chẳng khác nào đứa trẻ.
Thẩm Phủ Đình bước lên xem qua, thấy lão gia tử vẫn còn chút tinh thần, nhưng cũng đã gần như là đèn đã cạn dầu, thần sắc trong mắt đã mờ đục:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT