Màn lụa lay động theo gió thoảng qua mùi hương dìu dịu, đầy vẻ dịu dàng nữ nhi khuê phòng. Bàn trang điểm bằng gỗ trầm khắc hoa văn tinh xảo tao nhã, trong hộp trang sức sơn son có đủ loại trâm vòng. Trên bàn có một chiếc gương đồng hình hoa thị, người trong gương quả thật là một mỹ nhân khuynh thành khuynh quốc.
Song Nhi cầm lấy một cây trâm hoa mai cài lên búi tóc của Kỷ Thư, miệng lẩm bẩm than phiền:
“Tiểu thư, cái ả Cẩm Sắc kia đi mất tiêu không chào hỏi một tiếng, thật là không coi ai ra gì!”
Kỷ Thư ngồi ngay ngắn trước gương, nghe vậy cũng không ngạc nhiên:
“Loại người như nàng ta, vừa tìm được kẻ có tiền thì dĩ nhiên mong muốn kè kè bên cạnh suốt ngày.”
Song Nhi khinh bỉ hừ mũi, giọng mang vài phần chua chát:
“Tiểu thư không thấy dáng vẻ của Cẩm Sắc đâu, cái tên Đào Xích kia mới mua cho vài bộ y phục với đồ trang sức mà đã vênh váo tưởng mình là tiểu thư nhà quyền quý, ngày ngày ra vẻ phách lối! Hừ, đến cổng lớn nhà họ Đào ở đâu nàng ta còn không biết, để xem đến lúc bị vứt bỏ thì sẽ ra sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play