Chu Hướng Dương bị cha mẹ sắp xếp cho làm một việc.
Cậu bưng một cái bát nhỏ, bên trong có hai đôi đũa, một miếng thịt khô, một cái đùi gà mập ú, tay còn lại thì cầm một bó hương, vừa đi trên con đường nhỏ trong thôn vừa rung đùi đắc ý.
Dân làng tên Tôn Hướng Tài đi ngang thấy vậy, còn tưởng cậu đang chuẩn bị đi ăn cơm ở đâu đó, liền cười nói: “Tiểu Dương, bưng bát đi đâu thế?”
Chu Hướng Dương quay đầu lại đáp: “Đi thăm mẹ nuôi của ta.”
Tôn Hướng Tài ngẩn người một lúc rồi mới phản ứng kịp. Ồ, là mẹ nuôi à, thì ra lời mẹ cậu nói là thật. Dạo trước đứa con út nhà họ Chu suýt chết đuối, chuyện này ai trong thôn cũng biết. Hơn nữa hồi còn nhỏ, con cả nhà đó cũng từng suýt chết đuối một lần. Vậy nên nhà họ Chu đã tìm thầy tính ngày, làm lễ nhận mẹ nuôi là thần sông trong thôn, cầu được bảo hộ và ban phúc.
Không ngờ là thật sự nhận luôn rồi. Hai hôm trước có người kể nhà họ Chu ra bờ sông đốt giấy tiền, thắp hương, bày hoa quả đồ ăn để làm lễ nhận thân, còn đốt pháo nữa. Thật là chu đáo.
Thấy Chu Hướng Dương nghiêm túc bảo đi thăm mẹ nuôi, nghe mà buồn cười, Tôn Hướng Tài trêu: “Mẹ nuôi của ngươi linh không đấy? Nhờ bà phù hộ giúp ta phát tài sớm một chút với.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT