Thịt nướng xong thì mồ hôi đầm đìa, rửa mặt xong thân thể thấy khoan khoái hơn hẳn. Chu Chu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đã không còn chút ánh sáng nào, bốn phía chỉ còn tiếng côn trùng thỉnh thoảng vang lên. Gió đêm lùa qua cửa sổ mát lạnh, nhưng y không dám đứng lâu, sợ nhiễm lạnh, chỉ đứng một lúc rồi đóng cửa lại.
Trong phòng đã đốt đèn dầu.
Võ Ninh đang lau tóc, nhưng lau được một lát thì lại ngừng, rồi lại cầm khăn lên, còn chưa kịp lau thêm mấy lượt thì lại ngẩn người, cuối cùng không nhúc nhích nữa. Chu Chu nghiêng đầu hỏi: “Ngươi sao vậy?”
Võ Ninh nghiêm mặt nói: “Ngươi có nghe tiếng muỗi kêu không?”
Chu Chu vội nín thở lắng nghe, mấy giây sau lắc đầu: “Không nghe thấy.”
Lạ thật, rõ ràng ban nãy cậu còn nghe được mà... Võ Ninh nghi ngờ, lại cầm khăn lên, lần này chưa kịp chạm vào tóc thì âm thanh “ong ong” khó chịu kia lại vang lên!
Chu Chu: “A! Có rồi, ta vừa nghe thấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play