Ngày thứ hai.
Võ Ninh đeo túi do Chu Chu làm, vừa đi vừa hướng đến nhà Nguyệt ca nhi.
Vốn dĩ hôm nay cậu định ngủ nướng một chút. Đã hai ngày rồi cậu chưa được ngủ nướng, hơn nữa cũng chẳng định ra khỏi nhà sớm như vậy — chỉ tính đến chơi một lát thôi, chẳng lẽ định chơi cả ngày sao? Tất nhiên không phải vì sợ Nguyệt ca nhi đến rồi đệ đệ không quan tâm đến cậu... đùa gì chứ, cậu với đệ đệ mới là thân thiết nhất, chơi với nhau vui nhất!
Cậu thấy Chu Chu vừa xinh xắn lại nói chuyện dễ nghe, nhưng mà... em trai này đúng là biết làm nũng quá chừng! Không hiểu sao mình lại cứ nghe lời y vậy chứ? Võ Ninh vừa đi trên đường vừa lặng lẽ nghĩ ngợi. Mỗi lần Chu Chu dùng cái giọng mềm mềm nhõng nhẽo đó nói chuyện với cậu, cậu liền không kìm được mà đồng ý. Đấy, giờ thì cậu đã ra khỏi nhà rồi — đáng sợ thật sự!
Tất cả là do làm nũng!
Làm nũng thì được, nhưng nếu quá đáng thì không thể! Trong lòng cậu âm thầm nhắc nhở bản thân: Lần sau nhất định phải giữ bình tĩnh!
Cứ thế đi tới đi lui, cuối cùng cũng đến nhà Nguyệt ca nhi. Hôm nay Chu Hướng Dương không có ở nhà, Nguyệt ca nhi bảo là hắn cùng cha mẹ ra ruộng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT