Ở sa mạc lâu ngày, ngoài sự ngạc nhiên của hai ngày đầu, sau đó sẽ cảm thấy nhạt nhẽo, khô khan. Xung quanh đều là cát vàng đơn điệu, màu sắc ngoài bầu trời ra cũng chỉ có sự khác biệt giữa vàng sáng và vàng sẫm.
Huống chi nơi này không có bất kỳ tín hiệu nào, dân cư hoang vắng, thời gian trở nên dài đằng đẵng một cách lạ thường.
Những người lính đánh thuê đi cùng Thương Viễn Chu đã bắt đầu chơi bài với những người khác trong đội. Có người mạnh dạn mời Thương Viễn Chu, vốn tưởng sẽ bị từ chối, không ngờ lại nhận được sự đồng ý.
Người mời mắt khẽ đảo, đột nhiên đề nghị: “Chơi không thì không thú vị, hay là thêm chút tiền cược đi?”
Những người xung quanh cười hì hì nói về tiền cược, sau khi đưa ra mấy lựa chọn đều không phù hợp, người đó mở miệng nói: “Cứ đánh bài cởi đồ đi, cái này đơn giản nhất.”
Thương Viễn Chu đang nhìn ra xa, dường như cũng không để ý đến việc họ đang thảo luận gì trước khi bắt đầu.
Hướng anh nhìn dường như không có gì cả, ngoài những đụn cát vẫn là những đụn cát, nhưng ở hướng đó, xa hơn nữa, là lều trại của Quý Dư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT