Nếu không phải Thương Viễn Chu nói, Quý Dư đã quên mất bây giờ đã là tháng Giêng. Rời xa môi trường trong nước, lại lao đầu vào thiên nhiên hoang dã, thời gian không còn mang ý nghĩa của ngày lễ nữa.
Hoặc có lẽ, ngày lễ vốn dĩ là để cho những người xa cách có lý do gặp lại, sum họp, cho nên khi thoát ly khỏi đám đông, ngày lễ mới không còn ý nghĩa.
Quý Dư đã một mình sống rất nhiều năm, ăn Tết đối với cậu mà nói chỉ là một ngày bình thường.
Nhưng tối nay, năm mới dưới bầu trời sao lộng lẫy, dường như lại mang một ý nghĩa khác lạ trong lòng.
Hai người dựa vào nhau rất gần. Quý Dư hơi ngẩn người một chút rồi khẽ mỉm cười: “Năm mới vui vẻ.”
Đống lửa bập bùng những ngọn lửa, lách tách bắn ra những tia lửa nhỏ. Sa mạc yên tĩnh vô cùng, trên đầu là dải ngân hà bao la hùng vĩ. Cả thế giới như chỉ còn lại họ.
Không khí thật quá tốt đẹp, Thương Viễn Chu lại rục rịch muốn được một tấc lại muốn tiến một thước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT