Hai người đi về phía khu lều trại dưới ánh hoàng hôn rực rỡ. Thỉnh thoảng, vai và cánh tay họ chạm vào nhau, rồi lại tách ra ở bước chân tiếp theo.
Cảm giác này hoàn toàn khác biệt so với trước đây. Thương Viễn Chu đã đón Quý Dư tan làm rất nhiều lần.
Chỉ duy nhất giữa sa mạc cát vàng này, đột nhiên lại có cảm giác hai người đang sóng vai về nhà.
Không ai nói gì, không khí tĩnh lặng mà tốt đẹp.
Vành tai Quý Dư đỏ bừng, như viên mã não sắp ứa máu. Nhìn kỹ, môi cậu cũng đỏ, gương mặt trắng nõn cũng ửng hồng.
Lần đầu tiên chủ động, hoàng hôn nhuộm đỏ nửa bầu trời, cũng nhuộm đỏ mặt cậu.
Trên đường trở về, Quý Dư cứ mãi do dự. Lý trí mách bảo cậu rằng việc Thương Viễn Chu ở lại đây chẳng có ý nghĩa gì. Công việc nhiếp ảnh nơi hoang dã, nhất là những lúc ngồi đợi, thật sự khô khan và nhàm chán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT