Người kia trước ngực đeo một cái huy chương, trên đó in nổi ký hiệu F1, đại biểu cho cấp bậc hiện tại của hắn. Điều này cho thấy, thực lực của hắn ít nhất cao hơn Tần Phong và Chu Hạo hiện tại đến mười cấp.

Đương nhiên, nếu so với kiếp trước của Tần Phong, thực lực đó vẫn chưa đáng để nhắc đến.

Chỉ là ngoài huy hiệu F1, hắn còn đeo thêm một huy chương đội phó tuần tra, biểu tượng cho việc hắn thuộc lực lượng chính quy của chính phủ, một thế lực không thể xem thường.

“Không phải tôi, tất cả đều là công lao của Tần Phong!” Chu Hạo thấy có người của đội tuần tra đến bắt chuyện liền lắp bắp mở miệng giải thích, không muốn chiếm phần công lao này.

Người kia tự nhiên đã biết mọi chuyện là nhờ công lao của Tần Phong. Hệ thống giám sát nội bộ đã cho hắn biết rõ từng chi tiết.

“Không tệ. Cậu là Tần Phong đúng không? Tôi là Tiết Hưng Phúc, đội phó Đội tuần tra khu phố số 12 của khu căn cứ.”

Nghe đến cái tên này, Tần Phong khẽ nhướng mày.

Tiết Hưng Phúc? Người này, có phải là kẻ 10 năm sau nổi danh khắp Đế Đô với danh xưng gian thương sao? Không ngờ, mười năm trước hắn từng là đội phó đội tuần tra.

“Chào ngài.” – Tần Phong gật đầu đáp lại.

Tiết Hưng Phúc nở nụ cười hòa nhã, trong mắt lại thoáng hiện lên tinh quang: “Lần này thật cảm ơn các cậu đã hỗ trợ.”

Chỉ một câu, lại nhẹ nhàng biến chuyện Tần Phong liều chết chiến đấu thành “hỗ trợ”.

Vết nứt không gian xuất hiện, một khi có sự tình uy hiếp đến an toàn khu căn cứ phát sinh, những người dám xông ra ngoài ngăn chặn quái vật, chính phủ sẽ có khen thưởng đặc thù. Càng miễn bàn lần này mức độ nguy hiểm còn vượt xa bình thường.

Chỉ là Tần Phong cũng không vạch trần đối phương.

“Chúng tôi chẳng qua là phản kháng để tìm đường sống thôi. Bằng không mà nói thì chỉ có chết chắc.”

Tiết Hưng Phúc vẫn cười ha hả như cũ, nhưng trong lòng không khỏi ngạc nhiên, chỉ cảm thấy cậu thiếu niên này biểu hiện quá mức bình tĩnh.

“Là như thế này, Răng Nanh Anh các cậu giết được, răng nhọn và huyết dịch trong tim của nó đều là tài liệu có thể thu thập, đem bán cũng khá được giá. Chỉ là hai cậu tuổi còn nhỏ, nếu tự mình đi bán mà nói thì dễ bị lừa lắm.”

Tần Phong lại bật cười đầy ẩn ý.

Nếu đứng ở chỗ này chỉ có Chu Hạo, chắc đã bị Tiết Hưng Phúc lừa qua mặt. Nhưng hắn biết rõ, những vật phẩm như răng và máu tim không có giá trị cao. Chỉ có thi thể hoàn chỉnh mới được coi là chiến công và được thưởng lớn. Tiết Hưng Phúc hoàn toàn có thể thao tác một phen,  “gán công trạng” đó về cho mình.

Những thông tin này đều là giao dịch ngầm, thế giới bây giờ lấy cường giả vi tôn (kẻ mạnh làm vua), này đó chuyện không phải là tùy theo người mạnh nói cái gì thì là cái đó sao.

Tần Phong không vòng vo, trực tiếp mở miệng nói: “Tám thi thể, đổi lấy tám ống dược tề cường hóa cấp G.”

Nụ cười của Tiết Hưng Phúc cứng lại trong thoáng chốc, trong lòng lập tức cảnh giác lên.

Giá thị trường một ống thuốc cường hóa cấp G cũng chỉ là một vạn khối mà thôi, không tính là cao, thế nhưng hiện tại thu nhập của người thường bên trong khu căn cứ cũng mới chừng một ngàn khối một tháng. Tổng cộng tám ống là tám vạn. 

Chính là như hắn thuộc nhân viên chính phủ có thể có được giá nội bộ, cũng phải tốn bốn vạn.

Mà đây lại vừa khớp với số công lao mà Tần Phong có thể thu được từ đám Ranh Năng Anh.

"Dù sao ngươi cũng không thiệt thòi đâu." – Tần Phong lại nói thêm một câu.

Cái này làm Tiết Hưng Phúc vốn đang định trả giá cũng nuốt lại vào bụng. Rõ ràng, thiếu niên này biết chuyện a.

“Được. Cho cậu.”

“Vậy thì cảm ơn đội trưởng Tiết.” – Tần Phong nhàn nhạt đáp.

“Haha, cảm ơn gì chứ! Tiểu tử cậu không tệ. Nếu sau này có thứ gì hay, có thể đến tìm tôi nha!” – Tiết Hưng Phúc trong lòng vừa chuyển, liền thêm thông tin liên lạc của Tần Phong, nói không chừng sau này còn có tác dụng. Huống chi, hiện tại có thể giết được cả Răng Nanh Anh, năng lực của cậu bé này chắc chắn không thấp, có thể dùng đến hay không còn chưa nói chính xác được.

Tiết Hưng Phúc cái người này, cho dù bây giờ còn chưa có đi làm thương nhân, cũng đã sớm bộc lộ tư chất thương nhân bẩm sinh!

Tần Phong sau đó đem 8 ống dược tề đạt được chia cho Chu Hạo một nửa. Chu Hạo còn chỉ ngây người nhìn những ống dược tề, cái này trước đây bọn họ còn chẳng dám nghĩ tới.

“Sao… sao lại đổi được nhiều như vậy? Không phải thuốc cường hóa đắt lắm sao?” – Chu Hạo ngạc nhiên.

“Đội tuần tra có thể mua với giá nội bộ.”

“Làm đội tuần tra tốt như vậy sao! Aiz, quả nhiên là thế lực của chính phủ. Sau này nếu chúng ta cũng có thể được gia nhập thì tốt rồi!”

“Nếu cậu muốn, tự nhiên là có thể.” – Tần Phong gật đầu. Trong kiếp trước, Chu Hạo từng vì hắn mà chết. Kiếp này sống lại, hắn tuyệt đối sẽ không bạc đãi người huynh đệ này.

Còn Trần Minh… hoặc là lòng người dễ thay đổi, cũng có lẽ vì mất đi một người bạn, Tần Phong ngày đó đã quá mong muốn một tình hữu nghị khác mà như bị che đậy hai mắt, mới không thấy được bản chất của tên “bạch nhãn lang” kia.

“Chờ một chút, Tần Phong! Hai ống này trả lại cho cậu, tớ dùng không được nhiều như vậy. Huống chi, tớ chỉ giết có hai con, hơn nữa nếu không có cậu cứu, tớ đã chết rồi.” Chu Hạo đem 2 ống dược tề đẩy về lại cho Tần Phong.

“Đợi cậu thức tỉnh dị năng hoặc cổ võ tiềm lực, kiếm về lại là được rồi.” – Tần Phong đẩy lại cho cậu. Với hắn, mấy ống thuốc này tác dụng cũng không phải rất lớn. 

Dù sao hắn cũng là dị năng giả trời sinh. Không có đem toàn bộ chia cho Chu Hạo, chỉ là vì không làm cho Chu Hạo hoài nghi mà thôi.

Chuyện sống lại như vậy… tất nhiên Tần Phong sẽ không nói ra.

“Được! Bạn tốt! Khi nào tớ thức tỉnh, đừng nói cấp G, cậu nếu muốn cấp A tớ cũng mua cho!” – Chu Hạo vỗ ngực cam kết.

Tất nhiên, này đó chỉ là lời khoác lác của thiếu niên chưa hiểu sự đời. A cấp dược tề, mỗi năm chỉ có vài ống trên toàn khu mà thôi.

Khi hai người đang trò chuyện, xe cứu thương cuối cùng cũng đến hiện trường. Bởi vì chiến tích đẩy hỗ trợ đẩy lùi Răng Nanh Anh, Tần Phong tự nhiên được đãi ngộ như anh hùng.

“Không cần. Tôi tự lo được. Ngươi đi xem cho người bị thương nặng hơn đi. Ta không sao” – Tần Phong ngăn cản động tác của hộ sĩ, thành thục lấy băng gạc tự mình băng bó vết thương.

Hộ sĩ thấy động tác hắn thuần thục cũng không ngăn cản, quay đi xử lý cho người khác. Trên chiến trường, mỗi giây đều quý giá, nhiều hơn một giây cũng có thể đã cứu một mạng người. Hơn nữa năng lực giả bên trong căn cứ đầy thịt béo, điểm vết thương này không coi vào đâu. 

Không có ai biết, kỳ thực vết thương của Tần Phong vốn đã bắt đầu lành nhờ dị năng.

Bởi vì trên xe cứu thương chật chội, Chu Hạo không có lên theo, đợi đến khi Tần Phong trở ra, cả tay chân đều quấn băng gạc, khiến Chu Hạo lo lắng hề hề.

“Tần Phong, hôm nay cậu đen thật đấy! Sáng mới té ngất, giờ lại bị Răng Nanh Anh cắn. Cậu có muốn hay không tìm một Quang Hệ dị năng giả xin một cái chúc phúc a?”

“Quang Hệ dị năng giả dễ kiếm như vậy sao?” Tần Phong bật cười.

Hắn không thấy mình đen đủi. Ngược lại, hắn cảm thấy mình quá may mắn.

Có được mấy người, sau khi chết đi còn có cơ hội sống lại lần nữa đâu?

“À được rồi, coi như tớ nói nhảm thôi.” – Chu Hạo gãi đầu cười khổ.

“À đúng rồi, tớ còn chút việc, cậu về trường học trước đi.” Tần Phong dừng bước,không cùng Chu Hạo đi tiếp. 

“Cậu vẫn muốn đi làm thêm à? Đừng đi nữa, bây giờ là thời điểm thức tỉnh tốt nhất, đừng lãng phí!”

Nghe vậy, Tần Phong sững người, lúc này mới nhớ ra, đúng thật, mười năm trước hắn còn có công việc làm thêm sau giờ học.

Gia đình Chu Hạo tuy không giàu có nhưng cha mẹ mạnh khỏe, có một người anh trai tuy là người thường nhưng cũng có một công việc tốt, có thể chăm lo cho Chu Hạo. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play