Giang Sấm theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một làn khói mỏng vô hình tụ lại thành hình dáng một nữ tử. Lờ mờ có thể nhìn ra dung mạo nàng qua làn khói ấy, trông có vài phần giống Bạch Uyên, nhưng lại gần gũi, hiền hòa hơn rất nhiều.
Làn khói mỏng đó biến hóa không ngừng, trước tiên bay vòng vòng quanh người Bạch Uyên, sau đó lại lượn về phía Ôn Giác và Giang Sấm. Giang Sấm lập tức cảnh giác ngồi dậy, chắn Ôn Giác vào trong lòng.
Ôn Giác như cảm nhận được sự tồn tại của làn khói nhẹ ấy, quay đầu khẽ ngửi ngửi, không hiểu vì sao, trong lòng lại dâng lên một cảm giác an tâm kỳ lạ.
Bạch Uyên không dám chắc, lên tiếng dò hỏi:
“Lão tổ?” — Lão tổ lại là nữ tử sao? Hắn xưa nay chưa từng nghe qua!
Làn khói ấy cất giọng: “Gọi là ‘lão tổ’ nghe thật khó lọt tai. Thôi được rồi, ngươi là tộc trưởng hiện giờ của Tô thị?”
Bạch Uyên lập tức đứng dậy, tay đặt lên vai bên kia khom người hành lễ: “Chính là tiểu nhân!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play