Nhắc đến chuyện tổ tông nhà mình từng gây họa, khóe mắt Bạch Uyên khẽ giật, cố nhịn xúc động muốn trợn trắng mắt, muốn mắng nhưng lại không dám.
Ôn Giác trầm ngâm một lúc như thể vừa nghĩ ra điều gì, hỏi: “Chuyện này có liên quan đến mẫu phi của ta sao?”
Giang Sấm chen vào: “Mẫu phi? Chẳng lẽ đúng như lời đồn, bà ấy là hồ ly tinh chuyển thế? Hay là bị hồ ly tinh đoạt xác?”
Nghe vậy, Ôn Giác khẽ lắc đầu. Nhưng y vừa mới tỉnh lại chưa được bao lâu, đầu óc còn choáng váng, nghiêng ngả suýt nữa ngã nhào vào người Giang Sấm. Giang Sấm định đỡ lấy y, nhưng y lại rụt người, co lại, nép mình vào đầu giường.
Giang Sấm ủ rũ khoanh tay, trong lòng tủi thân vô cùng, mà cũng không dám nói gì.
“Nếu mẫu phi là hồ ly tinh thật, vậy ta với hoàng tỷ là cái gì? Ta cũng chẳng thấy mình có điểm nào khác người cả. Thần y, mẫu phi của ta... thật sự là con người chứ?” Ôn Giác vừa nói vừa hoang mang, ngay chính bản thân y cũng không chắc chắn.
Chủ yếu là bởi vì suốt bao năm nay, lời đồn về mẫu phi y quá nhiều. Một mỹ nhân chưa đến tuổi xế chiều đã sớm hương tiêu ngọc vẫn, khiến người ta vừa tò mò vừa mơ hồ, từ đó mà thêu dệt đủ thứ chuyện thần kỳ, gán đủ loại truyền thuyết lên người bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play