“Chấp Ngọc.” Giang Sấm bước đến trước mặt y, nhẹ giọng gọi, muốn cúi xuống ôm lấy y một cái, lại sợ khiến y thêm tổn thương nên chỉ đứng lặng.
Ngón tay Ôn Giác khẽ động, cúi đầu không nhúc nhích, cũng không đáp lại, chỉ yên lặng.
Bạch Uyên đứng bên cạnh, không nói một lời, như đang xem một màn kịch bi thương.
Giang Sấm đánh bạo ngồi xuống bên giường, dịu dàng hỏi: “Còn chỗ nào không khỏe sao?”
Ôn Giác khẽ lắc đầu, vẫn im lặng không lên tiếng.
Thấy vậy, Giang Sấm nhẹ nhàng thở ra, rồi đưa tay vén sợi tóc rũ bên tai y, dịu dàng chải tóc cho y: “Trước tiên đừng nói đến mấy chuyện khiến em phiền lòng, cơ thể em còn yếu, đợi khi em khỏe hơn, lúc đó em có giận gì thì ta sẽ chịu hết, được không?”
Trong lòng Vân Xuyên, thân thể của Ôn Giác luôn là quan trọng nhất. Nhưng chính điều đó lại khiến Ôn Giác đau đớn – bởi vì Giang Sấm đối tốt với mình, cũng chỉ vì trong lòng hắn vẫn còn một người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT