“Cái gì gọi là Ôn Giác của kiếp trước chứ?”
Giang Sấm bị ánh mắt đẫm nước của Ôn Giác nhìn thẳng, đau lòng không chịu được, vội vàng giải thích: “Có phải... là do ta nói chưa rõ ràng không? Em chưa từng là kẻ thay thế ai cả, em chính là em – là người duy nhất không thể thay thế. Lẽ nào trên đời này còn có Ôn Giác thứ hai sao?”
Hắn đưa tay định lau nước mắt cho Ôn Giác, nhưng y nghiêng đầu né tránh, giọng thấp đi:
“Ta vẫn luôn không dám tin chàng thật lòng yêu ta. Ta không biết rốt cuộc chàng yêu ta vì điều gì... Thậm chí từng nghĩ chàng chỉ thích dung mạo của ta thích dáng vẻ nhu thuận ngoan ngoãn mà ta giả vờ tỏ ra. Thì ra... không phải. Giờ ta cuối cùng cũng hiểu chàng yêu ta cái gì.”
Ôn Giác khẽ cười, nhưng lại là nụ cười đẫm lệ, ngẩng đầu hít sâu một hơi, đôi mắt mông lung nước nhìn chằm chằm hắn:
“Chàng sống lại một đời, mang theo áy náy cùng ký ức của kiếp trước mà đến yêu ta nhưng ta không phải Ôn Giác của kiếp trước! Ta chưa từng trải qua những điều ấy, người cùng chàng sống chết năm đó... không phải là ta.”
Lời chưa dứt, nước mắt Ôn Giác đã tuôn không thành tiếng. Y nhắm mắt lại, cố gắng kìm nén, nhưng nỗi đau lan từ tim ra khắp cơ thể, từng đợt từng đợt đẩy lệ trào ra không cách nào khống chế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play