Giang Sấm biết, Chấp Ngọc e là khó mà chấp nhận được chuyện này trong một sớm một chiều, nhưng không sao, hai người có thể từ từ cùng nhau bước qua.
Biết y còn đang hoang mang, Giang Sấm nhẹ nhàng xoa đầu y, vừa hồi tưởng lại chuyện kiếp trước, vừa kể lại cho Ôn Giác nghe.
“Đời này, là lần thứ hai ta cưới em, Chấp Ngọc.” Giang Sấm nhìn y chăm chú, trong mắt đượm vẻ áy náy, “Chỉ tiếc là trở về quá muộn, không thể kịp bái đường cùng em.”
“Lần đầu thành thân với em, thật ra ta rất không cam lòng, trong lòng chất đầy oán giận. Ta là công thần lập được chiến công hiển hách, vậy mà lại bị ép cưới nam thê dưới danh nghĩa tứ hôn của hoàng gia. Các người hoàng thất đúng là quá ép người rồi!”
Nói đến đây, hàng mi Ôn Giác khẽ run, y nắm lấy tay Giang Sấm. Từ đêm tân hôn cho đến tận bây giờ, y vẫn luôn cảm thấy có điều gì không ổn, giờ cuối cùng cũng được giải thích rõ ràng.
Thì ra là vậy, thì ra hắn đã từng chết, rồi sống lại. Tất cả mọi thứ, rốt cuộc cũng đã có lời đáp.
Giang Sấm nói tiếp: “Khi ấy ta rất tệ, mang một bụng tức giận, không hề dịu dàng với em, còn lạnh nhạt vô tình. Uống xong một chén rượu, bị hạ dược, lăn qua lăn lại khiến em thê thảm đến độ ngày hôm sau không thể ra khỏi giường, chọc giận hoàng thượng, ban thưởng ban đầu cũng bị thu lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play