Ôn Giác chưa từng nghĩ tới chuyện phải rời khỏi hoàng thành trước khi đại sự hoàn thành, càng không muốn để hoàng tỷ một mình gánh vác tất cả.
Cho nên, khi đoán được Vân Xuyên sắp phải lên chiến trường, rằng bọn họ sẽ bị chia cắt trong một thời gian không rõ bao lâu, lại càng không biết Vân Xuyên có gặp nguy hiểm hay không, y đã buồn bực nhiều ngày, lòng khổ sở không thôi.
Kết quả hiện tại, hoàng tỷ lại muốn y cùng Vân Xuyên đến biên cương... Trong phút chốc tâm tình rối ren, phân không rõ là nên vui hay lo, nhưng cuối cùng, vẫn là nỗi lo chiếm lấy trọn vẹn cõi lòng.
Ôn Giác luống cuống, những lời Hàn Sanh nói khiến tất cả toan tính trong đầu y đều rối loạn, suy nghĩ như cuộn chỉ rối.
“Sao có thể? Hoàng tỷ sao lại quyết định như vậy? Chẳng lẽ muốn ta đến biên cương giám sát động tĩnh Tây Cát? Nàng nghi ngờ Tây Cát vẫn định mượn tay họ làm điều gì khác sao?”
Hàn Sanh lắc đầu: “Không phải. Điện hạ, ngài là người thông minh, lại là người mà công chúa điện hạ coi trọng nhất. Không cần ta nói rõ, hẳn ngài cũng đoán ra được dụng ý của nàng. Thứ nàng mong cầu... chỉ là ngài được bình an vô sự.”
Ôn Giác trầm mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play