“Em cũng hiếm khi thích ta chết bầm!” Giang Sấm vui đến mức khóe miệng cong tận lên thái dương.
Thừa lúc Ôn Giác không nói được, Giang Sấm liền đem tất cả tâm tư xấu xa trong bụng phơi ra hết, cứ nhất định phải hỏi cho được mấy chuyện bình thường Ôn Giác xấu hổ không dám trả lời.
“Chấp Ngọc ngoan, nói cho phu quân biết, lúc làm chuyện kia có phải đặc biệt thích được ta bế lên không?”
Ôn Giác hoảng hốt giơ tay bịt miệng hắn lại, mặt đỏ bừng đến mức như muốn nhỏ máu, ngay cả hơi thở cũng run rẩy. Y không dám dễ dàng gật đầu hay lắc đầu, nhưng chỉ cần nhìn phản ứng ấy, Giang Sấm đã có được câu trả lời.
Giang Sấm bật cười hắc hắc hai tiếng, gỡ tay y ra, tiếp tục truy hỏi: “Vậy sau mỗi lần xong chuyện, Chấp Ngọc có phải rất thích được ta hôn không?”
Lại là một đoạn trầm mặc kéo dài, ngay lúc Giang Sấm tưởng rằng y sẽ không phản ứng gì, thì lại thấy Ôn Giác khẽ gật đầu.
Giang Sấm vui đến mức ôm y gặm vài cái, Ôn Giác chỉ yên lặng giơ tay vuốt lại mái tóc bị làm rối, sắc mặt u oán. Giang Sấm chỉ cười khờ khạo, hoàn toàn không để ý tới biểu cảm ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT