Hai người đùa giỡn một hồi, Giang Sấm mới ôm lấy y ngủ say. Nghe hơi thở bên cạnh dần dần trở nên đều đặn và yên ổn, Ôn Giác liền nảy lòng.
Y cẩn thận giơ tay, nhẹ nhàng viết từng nét lên cánh tay hắn. Giang Sấm không hề phát hiện, chỉ hơi giật giật vì thấy ngứa ngáy.
Ôn Giác không dám cử động thêm, chờ đến khi hắn chìm vào giấc ngủ sâu lần nữa mới định viết tiếp chữ còn dang dở. Nhưng chữ bị ngắt giữa chừng, y không nhớ mình viết đến đâu, đành phải bắt đầu lại từ đầu.
Viết đi viết lại, cuối cùng cũng trọn vẹn hoàn thành một chữ.
Là chữ “ái”.
Trong đêm khuya, Ôn Giác lặng lẽ vẽ ra tiếng lòng của mình, chỉ có mỗi y nghe thấy. Nhưng dù vậy, y vẫn xấu hổ đỏ mặt, vùi đầu vào lòng hắn, dần dần ngủ thiếp đi.
Sáng sớm, Giang Sấm mở mắt, lại phải lên triều. Hắn cẩn thận tách tóc hai người đang vướng lấy nhau, rồi cúi đầu, khẽ in một nụ hôn lên trán y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT