Hết thảy đều phát triển đúng như mưu kế trong lòng Ôn Giác. Có bộ khoái phát hiện ra ngọc bội gia truyền của vị phú thương bị cướp trên người đệ đệ của Vương phi phủ Di Vương, lập tức có người dâng thư cáo trạng lên triều đình.
Đệ đệ của Vương phi cố cãi, nói đó là do có người thua bạc ở quán cờ nên đem thế chấp cho hắn. Thế nhưng khi người ta lục soát phủ đệ của hắn, lại phát hiện ra cả số vàng bạc châu báu còn sót lại của phú thương kia.
Việc này làm to, đệ đệ Vương phi lập tức bị giam vào đại lao, Di Vương đương nhiên cũng bị Hoàng đế sinh lòng nghi ngờ, cấm túc tại phủ, không có thánh chỉ thì không được ra ngoài.
Ngược lại, chuyện này lại thành cơ hội cho người Hạng gia. Hạng Đình Hiên đi đầu thảo phỉ, một trận quét sạch, danh tiếng vang dội. Tuy Hoàng đế vẫn chưa vì thế mà bỏ cấm túc của Hoàng hậu và Lục hoàng tử, nhưng thái độ đã rõ ràng dịu xuống không ít, người Hạng gia cũng ngấm ngầm thở phào nhẹ nhõm.
Án giặc cỏ kia, kết án thật sự là một tháng sau.
Bên trong phủ Đại Trưởng Công chúa, trong vườn hoa muôn hồng nghìn tía nở rộ, quanh co uốn lượn theo dòng suối nhỏ, trải thành một lối hoa dẫn ra hồ. Giữa hồ có một tòa đình tĩnh lặng, được hương hoa bao phủ. Trong đình có hai nữ tử ngồi, áo gấm lộng lẫy, trang sức tinh giản nhưng vẫn toát ra vẻ quyền quý, bên cạnh có cung nữ đứng hầu.
Đám hạ nhân đều giữ ở bên ngoài hành lang lát đá, chờ lệnh bất cứ lúc nào. Chỉ có một thị vệ mặc thường phục đứng gác ở cửa vào đình, ánh mắt lạnh lùng, như một con báo đang rình mồi, chỉ chờ người không thiện ý mà nhào đến cắn chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT