Dù trong lòng còn giận, Giang Sấm vẫn muốn đưa Ôn Giác về giao cho Trường Ninh, rồi mới quay lại thu xếp chỗ ở cho Bạch Uyên.
Tự mình an bài xong cho Bạch Uyên, Giang Sấm đã mệt đến mức sắp không đứng nổi nữa, nhưng vẫn vội vã quay về tìm Ôn Giác.
Ôn Giác có Trường Ninh ở bên che chở, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì. Thế nhưng trong lòng Giang Sấm lại như bị đẩy vào vực sâu không đáy.
Hắn chợt nhận ra — liệu có phải từ đầu đến cuối, hắn chưa từng thực sự hiểu được Chấp Ngọc? Một khang tình nguyện đi tìm thần y vì y, nhưng Chấp Ngọc... lại dường như chẳng hề muốn được cứu.
Bước chân của Giang Sấm dần chậm lại. Càng đến gần, hắn lại càng sinh ra chút sợ hãi.
Hắn sợ y thật sự đã nghĩ thông rồi, cũng sợ y lại mang cái dáng vẻ dịu dàng, dễ gần ấy ra để đối đãi với hắn — cái dáng vẻ khiến người ta không thể nào bước vào nổi, như thể bị một lớp mặt nạ mềm mại bao bọc kín mít, chẳng chừa cho ai một khe hở để thật sự hiểu được.
Dù không có Di Vương, nếu năm năm sau Chấp Ngọc vẫn là như thế... Vậy thì hắn quay về rốt cuộc là vì điều gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT