Giang Sấm đứng giữa Kim Loan điện lúc thượng triều, không nhịn được ngáp dài. Nghe đám nho sinh kia rườm rà giảng giải đạo lý, thật sự là vô nghĩa một đống, hắn nghe đến mức đầu óc choáng váng, chỉ muốn về ngủ.
Nhớ Chấp Ngọc, rất nhớ được ôm y ngủ một giấc.
Nhớ đến lúc tỉnh dậy, Chấp Ngọc giả vờ vô tình cọ cọ trong ngực hắn ngẩng đầu từ trong làn tóc rối bời, lộ ra gương mặt tinh xảo thoát tục, mang theo chút mệt mỏi hỏi nhỏ:
"Phu quân, sắp phải lên triều rồi sao?"
Giang Sấm ôm y dụi mặt vào vai y đầy lưu luyến, hít sâu hương thơm dịu nhẹ thuộc về Chấp Ngọc, rồi mới ngẩng đầu lên. Đang định hôn xuống thì bỗng dưng dừng lại.
"Chấp Ngọc, sao khóe mắt em giống như mọc một cái nốt ruồi ngược vậy?"
Vừa dứt lời, Giang Sấm lập tức cảm giác người trong lòng khẽ cứng đờ, y giơ tay sờ sờ khóe mắt, bình tĩnh đáp:
"Phu quân nói đùa rồi, sao lại là nốt ruồi ngược được chứ?"
Giang Sấm gật gật đầu, nhịn cười: "Có lẽ là ta nhìn nhầm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT