Hoàng đế ban thưởng được đưa đến phủ tướng quân. Giang Sấm khó khăn lắm mới tắm rửa sạch sẽ, đang lau tóc giúp Ôn Giác, trong lòng háo hức muốn ôm người mà “thân mật” một trận...
Kết quả đúng lúc hứng thú đang nồng, lại bị cắt ngang, ban thưởng lần này thật sự là rất không đúng lúc.
Nhưng Ôn Giác lại không có vẻ gì là không vui, ngược lại còn đưa tay xoa nhẹ an ủi hắn: “Nhận xong thánh ân rồi hẵng tiếp tục cũng không muộn, đừng để vì chuyện như vậy mà mang tiếng.”
“Được thôi, nghe em vậy!” Giang Sấm được ngọt ngào một chút thì động lực tràn trề, lập tức đứng dậy, vội mặc áo ngoài, buộc đai lưng qua loa, rồi ngồi thụp xuống, tự mình cầm chân Ôn Giác đeo giày giúp y.
Ôn Giác hơi khựng lại, nhưng không rút chân về, đợi anh đeo giày xong mới khẽ đặt tay lên vai Giang Sấm, sau đó vuốt nhẹ tóc hắn xác định vị trí trán, cúi người hôn một cái, cười nhè nhẹ nói:
“Cảm ơn phu quân.”
Giang Sấm sờ trán mình, không nhịn được mà cong khóe môi: “Phần thưởng này ta thích lắm! Chấp Ngọc đúng là giỏi!”
Ôn Giác đứng dậy, chủ động nắm tay hắn, thấy Giang Sấm vẫn chưa chịu đi, đành bất đắc dĩ cười nói:
“Vân Xuyên, chúng ta nên ra ngoài rồi, đừng để công công chờ lâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play