Khi Đạo Bạc đưa Lai Mã đến, ông ta đã thu xếp sẵn hành lý của cô và để vào xe. Sau khi nói chuyện với Úc Án, Đạo Bạc liền chuyển hành lý của Lai Mã vào phòng.
Tiếng động chuyển hành lý làm Hạ Lê An tỉnh giấc. Hắn từ trong phòng bước ra, gặp Đạo Bạc đang bê hành lý lên cầu thang. Đạo Bạc nhiệt tình chào hắn: "Mộc An tiên sinh."
Lai Mã ôm một túi đồ theo sau Đạo Bạc, cũng học theo gọi một tiếng "Mộc An tiên sinh". Hạ Lê An gật đầu đáp lễ, nghiêng người đứng sang một bên nhường đường cho họ.
Chờ hai cha con lên trên, hắn quay đầu lại, thấy Úc Án đang đứng ở đại sảnh. Dạo này Úc Án rất bận, đi sớm về khuya, đôi khi buổi tối còn không về nhà, số lần hai người gặp mặt đếm trên đầu ngón tay. Việc nhìn thấy Úc Án ở nhà vào ban ngày là chuyện rất hiếm.
Hạ Lê An bước xuống lầu nhẹ nhàng hơn hẳn: "Úc Án."
"Ồn ào đến anh sao?" Úc Án chú ý thấy Hạ Lê An đang mặc đồ ở nhà, tóc cũng hơi rối, đoán rằng Hạ Lê An đang ngủ trưa.
Hạ Lê An cười cười: "Cũng hơi, nhưng không sao, đằng nào cũng nên dậy rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play