Ngày hôm sau, Tưởng Nhất Mạt và Lâm Thiêm quay về Tây Đạm, Tưởng Tư Nguyên thì về Thành Đô.
Ba người gặp nhau ở sân bay, sau khi qua cửa kiểm tra an ninh, Tưởng Tư Nguyên vẫn còn thời gian nên đi đến cổng lên máy bay của họ ngồi cùng một lúc.
Lâm Thiêm ôm ba chai nước trở lại, đưa một chai cho cậu: “Anh Nguyên.”
Tưởng Tư Nguyên liếc nhìn một cái, hỏi Tưởng Nhất Mạt: “Cậu ta đang gọi ai đấy?”
Tưởng Nhất Mạt thúc cùi chỏ vào người cậu, còn trừng mắt nhìn, Tưởng Tư Nguyên lúc này mới chịu nhận chai nước, miễn cưỡng nói một tiếng cảm ơn.
Lâm Thiêm lại đưa chai thứ hai cho Tưởng Nhất Mạt: “Chị.”
Nghe thấy tiếng “Chị” đó, Tưởng Tư Nguyên bỗng nổi đóa, không khách sáo nói: “‘Chị’ là tôi gọi, tôi gọi từ lúc mới chào đời, gọi hơn 20 năm rồi, cậu không thể tự nghĩ cách gọi khác đi à, đừng bắt chước tôi, chị ấy là chị tôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT