“Em biết, Tiểu Mộng từng nhắc đến anh với bọn em.”
Cô gái kia vừa thẹn thùng vừa gan dạ, cứ nhìn chằm chằm vào Kỷ Phục Bạch không rời mắt, đối phương chẳng phản ứng gì, ngược lại khiến mặt cô đỏ bừng.
Kỷ Tư Mộng chỉ vào nam sinh bên cạnh, nói: “Cậu ấy học cùng khóa với bọn em, tên là Trương Đức Nhĩ.”
Trương Đức Nhĩ ngẩng đầu khỏi điện thoại, gật đại một cái cho có rồi lại cúi xuống, tiếp tục dán mắt vào màn hình. Khí chất và tư thế ngồi lười nhác của hắn, so với dáng vẻ đoan chính của Kỷ Phục Bạch – người đã quá quen với việc làm “học sinh giỏi gương mẫu” – càng thêm đối lập, toàn thân toát lên cảm giác ngông nghênh, học hành bê bết.
Lâu lâu, điện thoại của hắn còn vô tình phát ra một đoạn tin nhắn thoại mềm mại, nũng nịu:
“Anh Đức Nhĩ, ra uống rượu với người ta đi mà~”
“Cái đ—!” Trương Đức Nhĩ lập tức bấm lia lịa nút âm lượng đến khi điện thoại im bặt, đảo mắt nhìn quanh hai lần mới thở phào – “May quá mẹ nó không ai có mặt, dọa chết ông đây rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT