Kỷ Tư Mộng cười đến mức nghiêng ngả, suýt nữa thì đụng phải một người đang bưng đồ ăn trong hành lang. Tưởng Tư Nguyên phản ứng nhanh, vươn tay kéo cô ấy lại, cô ấy ngã vào vai cậu ta, dừng lại một giây, mắt cong lên, rồi lại tiếp tục cười.
Tưởng Tư Nguyên nhìn cô ấy, cũng bật cười, rồi hỏi hai người đối diện có nghe hiểu không, cả hai đều lắc đầu.
Cậu ta liền gọi Kỷ Tư Mộng dịch lại, lúc này cô ấy không cười nữa, mặt hơi ửng đỏ, sống chết không chịu nói lại bằng tiếng phổ thông.
Thế là chuyện này bị bỏ qua, chỉ để lại trong lòng Tưởng Tư Nguyên một dấu hỏi chưa biết bao giờ mới có lời giải.
Cơm no rượu say, mấy người nghiên cứu bản đồ một hồi, rồi từ nhà hàng đi ra, tiếp tục đi dạo.
Nắng chiều càng lúc càng gắt, Tưởng Tư Nguyên cởi chiếc áo chống nắng màu đỏ, khoác lên người Kỷ Tư Mộng, nói nếu cô ấy mà bị đen đi, thì con mèo trắng nhỏ sẽ thành mèo đen nhỏ, không đẹp nữa, bảo cô ấy mặc vào.
Đợi đối phương ngoan ngoãn mặc xong, cậu ta còn kéo cả cái mũ nối liền áo trùm lên đầu cô ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT